Người yêu dấu

Chương 4: Đám cưới không có chú rể


7 tháng

trướctiếp

Lộc Chi Lăng còn đang kinh ngạc khi nhìn thấy bạch quang, đột nhiên Bạc Vọng quay đầu nhìn cô.

Khuôn mặt của hắn ta vẫn như bị bao phủ bởi sương trắng và không thể nhìn rõ các đường nét trên khuôn mặt.

Nhưng Lộc Chi Lăng có thể cảm nhận rõ ràng, tầm mắt của hắn giống như một cái ao lạnh lẽo dưới vách đá cao mười nghìn mét, sâu đến mức chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ có thể xé nát cô thành từng mảnh.

Cô cảm giác trong lòng ớn lạnh, không khỏi rụt người lại, nhưng cằm đã bị một bàn tay to lớn kẹp chặt, xương cốt như bị nghiền nát.

Đau quá...…

“Tốt, vậy ta liền cưới.”

Khuôn mặt của một người đàn ông chợt tiến lại gần cô, giọng nói vừa quyến rũ vừa dịu dàng. “Lộc tiểu thư, cô ăn thêm chút nữa lấy thêm sức lực, để tôi...chậm, chậm, chơi từ từ.”

Nói xong, Bạc Vọng thân mật vuốt ve mặt cô, xoay người xuống xe.

“ọe”

Tinh thần căng thẳng tột độ, cô đột nhiên có cảm giác buồn nôn, người vệ sĩ bên cạnh nhanh chóng lấy thùng rác ô tô ra đưa cho cô.

Lộc Chi Lăng cúi đầu nôn ra hết mọi thứ, đôi mắt đột nhiên trở nên đặc biệt rõ ràng.

Cô ngẩng mặt lên nhìn, chỉ thấy bóng lưng cao gầy xa lạ của người đàn ông đứng trước cửa xe.

Anh ta mặc đồ đen, một tay đút túi quần, thản nhiên bước vào nơi có luồng ánh sáng mạnh mẽ, ngay cả màu áo khoác cũng trở nên hư ảo.

Hắn giống như một người vô thường đang bước đi trên những bông hoa bỉ ngạn ở bên kia địa ngục, và ngay cả bước chân của hắn cũng tràn ngập sự ớn lạnh.

Ba ngày sau.

Một khu nghỉ dưỡng trên núi vô tận trải dài trong tầm mắt.

Đi qua con đường nhựa trong rừng, một biệt thự kiểu Ý khổng lồ, sang trọng hiện ra trước mắt.Người hầu xếp thành hai hàng để mở cửa đón khách dự tiệc cưới.

Lộc Chi Lăng mặc váy cưới thêu trắng tinh, chậm rãi bước về phía ánh đèn rực rỡ dưới cái nhìn của một số ít khách mời. 

Dàn nhạc chính tại hiện trường chơi bản nhạc lãng mạn hai lần và cuối cùng rơi vào im lặng chết chóc. 

Các vị khách nhìn nhau bối rối. Một cặp vợ chồng lớn tuổi ăn mặc sang trọng đứng cạnh cô dâu, sắc mặt đặc biệt khó coi.

Tại hiện trường đám cưới chỉ có cô dâu chứ không có chú rể.

Thị lực của Lộc Chi Lăng đã hồi phục, nhưng hiện tại cô vẫn đang nghiêm túc đóng vai cô dâu mù, giả vờ không nhìn thấy sự hỗn loạn của cảnh tượng này, chỉ ngơ ngác đứng đó. Người quản gia nhanh chóng bước tới lắc đầu với đôi vợ chồng già, ra hiệu không tìm được thiếu gia.

Đinh Ngọc Quân nghe xong tức giận đến choáng váng: “Đi tìm một sợi dây, ta treo cổ trước cửa phòng trưởng tôn của ta!”

Những người ở gần bà nhao nhao khuyên bảo.

Lộc Chi Lăng đứng đó, liếc nhìn thấy một người phụ nữ trung niên xinh đẹp cá h ăn mặc mang nét dịu dàng và quyến rũ đang đi về phía Đinh Ngọc Quân.

Người phụ nữ nói với giọng trầm: “Lão thái thái, Bạc vọng hồ nháo đã quen, ngài đừng tức giận,may mắn hôm nay khách mời tới đều là người của mình, sẽ không lan truyền ra ngoài, xong hình thức là được .”

“Chú rể không tới thì sao có thể coi là hình thức được?” Đinh Ngọc Quân vô cùng tức giận.

Mỹ phụ nhân có lẽ tưởng rằng Lộc Chi Lăng không nghe được cuộc nói chuyện nên nói chuyện cực kì không kiêng nể, nhưng Lộc Chi Lăng bị mù 5 năm nay khiến cô phá lệ có một thính giác cực kỳ nhạy bén.

 “Thật là bất công cho cô bé này.”

Đinh Ngọc Quân cau mày nhìn Lộc Chi Lăng, bà không nhịn được khi nhìn thấy nàng đứng thẳng ở đó, tay cầm một bó hoa, ánh mắt trong veo dịu dàng, ngoan ngoãn, cái gì cũng không biết.

"Lộc gia đã lụi bại nhiều năm rồi, nàng là nữ nhi của một gia đình nghèo , gả vào nhà họ Bạc chính là phúc phận của nàng, nàng có thể có ủy khuất gì."Mỹ phụ nói thêm 

Đinh Ngọc Quân đứng đó, cau mày hết lần này đến lần khác, nhưng cuối cùng cũng nghe lọt những lời này. 

Bạc gia tùy tiện tìm được một nữ hầu cực kỳ cao lớn. Trao nhẫn, công chứng chữ ký, mọi nghi thức khác đều xong cả,Lộc Chi Lăng im lặng nắm lấy cánh tay người lạ, làm mọi nghi thức coi như không có chuyện gì xảy ra, cuối cùng được đưa vào tân phòng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp