Người yêu dấu

Chương 3: Tình cờ,tôi vẫn chưa thấy nội tạng của nữ nhân


3 tháng

trướctiếp

Mồ hôi của Lộc Chi Lăng chảy trên trán

Bạc Vọng một tay giữ chân cô, tay kia đưa ra.

Vệ sĩ ở một bên lập tức lôi ra một con dao găm rồi rút ra khỏi vỏ.

   Hắn ngồi đó và đặt lưỡi dao lạnh lẽo vào mu bàn chân cô, từ từ trượt nó lên xuống bắp chân mịn màng của cô, với đôi mắt hẹp có chút phấn khích bệnh hoạn.

“Chỉ là tôi chưa từng nhìn thấy nội tạng của phụ nữ,hẳn là mềm mại hơn nam giới...”

Hắn định chém sống cô đấy à?

Lộc Chi Lăng bất giác run rẩy: “Không, làm ơn...”

Mặc dù trong 5 năm này nàng đều ở trong nhà nhưng cô vẫn nghe được một số tin đồn xấu về Bạc Vọng

Bạc Vọng,25 tuổi là trưởng tử và trưởng tôn của Bạc thị,từ khi ra đời đã được kí thác rất nhiều kì vọng.Thật không may, khi hắn lên 5 tuổi, hắn và mẹ gặp tai nạn ô tô, mẹ hắn qua đời tại chỗ,còn hắn mất tích. 

Khi Bạc thị tìm thấy hắn, lúc đó hắn ta 20 tuổi đã trở thành một tay trùm sòng bạc, người đầy sát khí, làm việc tàn nhẫn âm độc. Trong 5 năm kể từ khi trở về, hắn đã tăng cường hành động điên cuồng, dựa vào sức mình một tay thu giữ mọi thông tin bẩn thỉu của nhà họ Bạc

Hắn ta có đầy đủ các cách cư xử kiêu ngạo của một phú nhị đại,thậm chí hắn ta còn sở hữu sự tàn ác mà một phú nhị đại không có: trêu chọc những nữ minh tinh, ngược đãi cấp dưới của mình, thậm chí còn dám đánh một nghị sĩ thương tật cấp độ ba. Việc hắn ta phóng ẩu trên đường và tông xe khi muốn hay đâm vào người khác là chuyện thường ngày.

         Mọi chuyện tai tiếng đến mức, ngay cả gia tộc quyền thế ngập trời như Bạc thị cũng phải tung ra chẩn đoán mắc bệnh tâm thần để ngăn dư luận bàn tán về Bạc Vọng và tránh việc hắn phải vào tù.

Cô biết hắn là một kẻ biến thái, con nhà giàu có, nổi tiếng khắp cả nước, nhưng cô không ngờ hắn lại biến thái đến vậy.

  Cô là người duy nhất còn lại trong nhà họ Lộc.

 Cô không thể cứ thế chết được.

Lộc Chi Lăng giãy dụa, nhưng chân cô đã bị Bạc Vọng giữ lại, cô căn bản không thể rút lại, chỉ có thể mặc cho cảm giác lạnh lẽo trượt trên da mình.

Đột nhiên, con dao găm nâng gấu váy trắng của cô lên…

Lộc Chi Lăng ngừng thở, sắc mặt tái nhợt.

“ Thiếu gia..”

Một giọng nói đột nhiên xen vào, con dao găm dừng lại.Một ánh sáng lóe xẹt qua mắt cô, khiến cô có cảm giác hơi nhói nhói.

Cô sửng sốt một lúc rồi mở mắt ra với vẻ hoài nghi. Thế giới bóng tối vốn trống rỗng cho đến tận bây giờ được bao phủ bởi một lớp sương mù đầy màu sắc.

Trong màn sương trắng, bóng dáng mơ hồ của người đàn ông chậm rãi hiện ra.

đôi mắt của cô…

Cô có thể nhìn thấy?

Người đàn ông ngồi nghiêng, trên mặt cô chỉ có vẻ ngơ ngác. Cô muốn nhìn rõ anh ta, nhưng lại không thể.

Ngoài cửa xe, quản gia Văn tiếp tục truyền đạt lời nhắn của lão phu nhân: “Ba ngày nữa sẽ là một ngày tốt lành, lão phu nhân sẽ tự mình lo liệu đám cưới của người, cũng như sẽ có đầy đủ nghi lễ cần thiết.”Ông nói nhỏ

Bạc Vọng xoay con dao trong tay, cười nửa miệng nhìn quản gia: “Tới, tới nói cho ta biết.”

Quản gia nhìn dao găm, trên đầu toát mồ hôi, cổ lạnh lẽo

“Thiếu gia, cho dù hôm nay ngài có giết tôi, tôi cũng phải truyền tin này. Lão phu nhân còn nói, nếu thiếu gia không đồng ý, bà ấy sẽ treo cổ trước cửa phòng của ngài.”

“...”

Sắc mặt Bạc Vọng có chút tái xanh.

“Còn nữa.Lão phu nhân nói nếu người nhìn thấy cái này thì sẽ đồng ý kết hôn.”

Quản gia đưa điện thoại di động cho Bạc Vọng, yêu cầu anh xem video được gửi đến.

Bạc Vọng cụp mắt xuống, lạnh lùng liếc nhìn, biểu cảm trên mặt dần dần cứng lại.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp