*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.📅 Ngày: 11/01/2024
🎟
👧 Editor: Tanya (torryssi)
⚠️⚠️ Lưu ý: TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN TẠI WATTPAD CỦA torryssi và page Quân Sơn Ngân Châm
- -
Thời Tiêu mặc dù đi dạo mệt mỏi nhưng vẫn không dừng lại, tay nắm tay Tần Dữ.
Màn đêm buông xuống thật nhanh, chẳng mấy chốc xung quanh công viên giải trí đã sáng rực các loại đèn đủ màu sắc.
Trong tay Thời Tiêu cầm một cây kẹo đường, hôm nay chơi đùa cả một ngày. Vì vậy, khuôn mặt yêu kiều biếng nhác vốn dĩ tràn đầy hưng phấn hiện tại đã mang theo nét mệt mỏi.
Thật sự đi không nổi nữa rồi.
Hai người đứng trong ánh sáng mờ ảo, Thời Tiêu vẫn còn nắm lấy tay Tần Dữ, tính khí nhỏ nổi lên không muốn đi nữa.
Khuôn mặt Tần Dữ tự nhiên, tay cầm lấy băng đô phát sáng trực tiếp cài lên đầu Thời Tiêu.
Thời Tiêu bỗng nhiên cảm nhận được cài đầu, có chút bối rối, ngẩng đầu nhìn anh, khuôn mặt mềm mại thanh tú, sáng ngời xinh đẹp đeo chiếc băng đô có chiếc sừng quỷ màu đỏ [1] rẻ tiền trông có chút ngốc nghếch khó tả.
"Anh mua nó khi nào vậy?"
Ôi, tên bại hoại này không phải từ nãy đến giờ luôn dính với cô sao? Anh chạy đi mua thứ này khi nào vậy?
"Vừa rồi." Anh mỉm cười nhẹ nhàng.
Anh đưa tay ôm Thời Tiêu vào lòng, cúi đầu, thanh âm có chút bất đắc dĩ. Bên tai cô vang lên một âm thanh trầm thấp.
"Mấy giờ rồi? Chơi chưa chán sao?"
Thân nhiệt của anh gần sát người cô, thanh âm kề bên trêu chọc cô, chất giọng trầm ấm làm Thời Tiêu có chút tê dại không chịu được.
"Đi ăn cơm thôi, đã đến giờ đặt nhà hàng rồi, sau bữa tối sẽ có bắn pháo hoa."
Hai mắt Thời Tiêu sáng lên, dùng sức gật đầu, hơi thở trong trẻo nóng rực khiến má cô nóng lên, vô thức quay mặt đi: "Đi thôi, em đói quá rồi."
Nhưng sau khi kéo đối phương hai lần, anh vẫn không nhúc nhích, Thời Tiêu bối rối quay đầu lại.
Thân thể lần nữa bị kéo trở lại: "Đói đến kiệt sức hả em? Vậy... em có muốn cõng không?"
Nói xong, Tần Dữ thấy Thời Tiêu phản ứng một chút, sau đó khuôn mặt nhỏ như bạch ngọc của cô hồng lên. Không biết cô đang nghĩ gì, cô giơ tay đánh nhẹ anh một cái. Sau đó xông về phía trước hai bước, nhưng đột nhiên dừng lại.
Cô nhớ tới mình quên mang theo chồng, quay đầu nhìn Tần Dữ đang đứng ở đó mỉm cười nhìn cô. Thời Tiêu không hài lòng lẩm bẩm một câu, quay lại ôm lấy cái tên nhìn có vẻ nghiêm túc nhưng lòng dạ lại xấu xa, chỉ biết ghẹo cô.
Tần Dữ dùng tay trái nắm chặt tay Thời Tiêu, bình tĩnh theo kịp bước chân của cô, đôi mắt trong veo nhìn sắc hồng và nét ngượng ngùng trên mặt cô, có chút vui mừng.
Như thể chưa đủ, anh lại nghiêng người về phía trước, nhỏ giọng nói: "Anh nói anh cõng em, là thật.
Ahhh, anh chàng này còn nói, xem cô là trẻ con ở nơi công cộng sao?!
"Cô bé" đỉnh đầu có chiếc sừng quỷ màu đỏ đỏ mặt, đưa tay đẩy mặt anh, dữ dằn đem cái người không biết xấu hổ này đẩy ra xa.
***
Đến nhà hàng, hai người đi đến bàn đã đặt trước. Các món ăn trên bàn đều là món mà Thời Tiêu thích ăn.
Tần Dữ đưa tay gắp món sườn xào dứa chua ngọt [2] yêu thích của Thời Tiêu vào chén cô.
Thời Tiêu ngước mắt nhìn anh mặc quần áo thể thao màu trắng, dáng vẻ lịch sự, lễ phép và quý phái.
Có lẽ là không cần làm việc nên hiện tại anh không mang theo kính gọng vàng. Vì vậy vẻ lịch thiệp ban đầu đã phai nhạt đi một chút, tóc hơi vuốt ra phía sau, trên trán chỉ còn vài sợi rơi xuống. Thật sự là khí chất thành thục trầm ổn không giống người trẻ tuổi bình thường.
Thật sự rất quyến rũ!!
Nhưng vào lúc này ánh mắt của anh---
Thời Tiêu nhìn sang, nhìn thấy chiếc sừng quỷ nhỏ màu đỏ mà cô tháo ra đặt sang một bên.
Trong ánh mắt xinh đẹp đó có chút tiếc nuối.
Khóe môi Thời Tiêu co giật. Anh Tần, anh có sở thích gì kỳ lạ vậy?!
📚
Chú thích:[1] Chiếc sừng quỷ màu đỏ
[2] Sườn xào dứa chua ngọt
HẾT CHƯƠNG 6