Edit: Khuynh Lộ

-

Vì lấy lòng bá phủ, Ô gia tất nhiên sẽ biểu hiện ra thát độ cực kỳ yêu thích vị cô gia mới.

Buổi trưa liền giữ hai vợ chồng Ô Uyển Oánh ở lại dùng cơm trưa.

Ô Tuyết Chiêu thừa dịp này, gọi người lập tức chuẩn bị xe, lặng yên không một tiếng động rời đi.

Người Ô gia đều biết, nàng đi Ô gia trang tử, thay cha tận hiếu.

Phụ thân Ô Tuyết Chiêu - Ô Húc Hải, cũng không phải là thân sinh nhi tử của lão phu nhân, mà là con thứ nuôi dưỡng ở dưới gối, coi như con trai trưởng mà dạy.

Ô Húc Hải về sau trúng cử làm quan, thân phận mẹ đẻ là Vinh di nương liền rất lúng túng.

Lão thái gia sau khi qua đời, Vinh di nương biến thành Vinh di nãi nãi, đương nhiên sẽ dọn đến Ô gia trang tử.

May mà Ô lão phu nhân là người khoan hậu, mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

Nhưng phụ thân Ô Tuyết Chiêu cũng không dám công khai đi hiếu thuận mẹ đẻ mình.

Chuyện này liền do Ô Tuyết Chiêu làm thay.

Nàng thỉnh thoảng sẽ đi trang tử, ở lại bồi Vinh di nãi nãi một đoạn thời gian.

Ô Tuyết Chiêu ngồi xe ngựa đi đến Ô gia trang tử.

Trên đường đi đường xá đông đúc, xe ngựa tốc độ chậm lại, không thể không nghe được chút nghị luận đầu đường cuối ngõ.

Mấy ngày gần đây, đề tài câu chuyện lớn nhất kinh thành chính là nàng.

Vừa lúc, đối tượng dân chúng đang nói đến lại chính là nàng.

"Ô gia cô nương này cũng quá mức bắt bẻ, chướng mắt đích trưởng tử nhà quan văn tứ phẩm, thứ tử nhà thị lang cũng chướng mắt, đến cả bá phủ cũng bị ghét bỏ, ngược lại lại để cho dưỡng muội nhặt được tiện nghi, lần này hối hận phát điên đi!"

"Khẳng định là như thế! Lúc này không biết nàng ta đang trốn ở đâu trộm lau nước mắt. Tuy nói lớn lên tướng mạo thật đẹp, nhưng mà không phải tất cả nam nhân trên đời này đều do nàng ta chọn."

Ô Tuyết Chiêu nhìn qua tấm màn lung lay, từ đầu đến cuối không hề để tâm đến tình cảnh bên ngoài.

Trong này không có một ai quen nàng, nhưng người người đều biết nàng sẽ thầm thương tâm hối hận.

Ngoài xe ngựa, người còn đang nói, cười trên nỗi đau của người khác.

"Ta ngược lại muốn xem xem, về sau nàng ta sẽ gả cho hạng người gì."

"Chẳng lẽ lại nàng ta còn muốn gả cho thiên gia?"

Trong đám người chợt yên tĩnh một cách lạ thường.

Nhắc đến đương kim hoàng thượng, không ai dám hồ ngôn loạn ngữ. Đây chính người thắng duy nhất trong cuộc chiến giành ngôi vị. Nghe thấy danh hào liền khiến cho người người sợ hãi. 

Huống chi, hiện tại vẫn là thời điểm hoàng đế chịu tang. Bàn luận chuyện nam nữ, thật là không ổn.

Có người kìm nén không được, đánh bạo, hạ giọng nói: "Chỉ nói đến dung mạo, nàng ta xứng. . ."

Nghe đồn, thiên tử dáng người thẳng tắp thon dài, dung nhan tuấn mỹ vô song.

Đến bây giờ không chỉ là không lập hậu, đến cả phi tần đều không có.

Phàm là người có thể tại lưu lại bên cạnh hắn, vậy cũng là vinh sủng đầy trời.

Trong triều một đám quý nữ đều ngo ngoe muốn động.

Chỉ là tân đế thường ngày trầm mặc ít lời, mặt mày lạnh tanh, tích uy rất nặng, không giận tự uy.

Quý nữ nhóm cho dù là xuất thân tôn quý, cũng không dám tùy tiện trêu chọc.

Nghe được thanh danh thiên tử, Ô Tuyết Chiêu mới trở nên có chút khẩn trương, nàng có chút tròn mắt, nghiêng thân thể thúc giục xa phu: "Đi nhanh đi." Xa phu liền tăng tốc.

Đến Ô gia trang tử, Ô Tuyết Chiêu đi bồi bồi Vinh di nãi nãi.

Vinh di nãi nãi ở tại trang tử lao động, thân thể còn rất khỏe mạnh. Nàng cũng chỉ cần giúp Vinh di nãi nãi chút việc nhà, nói một chút chuyện trong nhà, đã là tận hiếu.

Vào ban đêm.

Khi tất cả mọi người trong biệt viện ngủ, Ô Tuyết Chiêu lại càng thanh tỉnh.

Ngoài cửa sổ gió xào xạc, nàng biết, có người đến.

Bóng đen đứng tại ngoài cửa sổ, thấp giọng mà cung kính nói: "Cô nương, chủ tử đang chờ ngài."

Ô Tuyết Chiêu lên tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài, ngồi lên một cỗ xe ngựa.

Bên trong một nam tử áo bào đen đang ngồi, trên áo cùng ống tay áo, đều là hoa văn ngũ trảo long. . .

Nam nhân phá thân Ô Tuyết Chiêu, chính là đương kim thiên tử Hoàn Sùng Úc.

    --------------------

Mới học edit, có sai sót gì, mong mọi người thông cảm hiuhiu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play