Giang Chiểu ngồi trong kiệu ngẩn người, Hoàng Thượng cùng nương nương đi hành cung, vậy hoàng cung này còn không phải là do Thái Tử định đoạt sao?
Đột nhiên, Giang Chiểu thấy hơi sợ, nàng thò đầu ra hỏi cung nữ đi theo, “Công chúa có ở trong cung không?”
Cung nữ cúi đầu trả lời, “Bẩm Giang cô nương, công chúa có ở trong cung.”
Giang Chiểu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, biết mình đã tới, có muốn quay lại cũng quay lại không xong, liền mặc cho thái giám khiêng kiệu đưa đến Đông Cung.
Hôm nay, Giang Chiểu tiến cung sớm. Lúc này, mặt trời mới nhô lên khỏi tường thành, nửa còn lại bị mây che phủ ở phía chân trời đỏ bừng, từng chùm ánh sáng tản ra bốn phương tám hướng. Trên đầu, mái ngói lưu ly, kim bích huy hoàng, vô cùng chói mắt. Đường đi trong cung Giang Chiểu đã rất quen thuộc. Trước lối vào Đông Cung, ngang dọc có bao nhiêu khối gạch vàng, nàng đều nhớ rất rõ ràng. Trước đây vô số lần bồi hồi chờ đợi ở cửa, lúc nhàn rỗi nhàm chán, si ngốc ngóng trông, liền theo bản năng mà đếm số gạch trên mặt đất, cũng từng dùng đế giày đo đạc, từng bước một dẫm lên từng khối gạch vàng, không sót một viên.
Tuy nhiên, lúc này đến đây tâm cảnh lại hoàn toàn bất đồng.
Trong lòng không có chờ mong càng không có lo lắng ngượng ngùng. Hiện tại, tâm trạng nàng bình tĩnh trở lại, nhìn Đông Cung đại môn sơn đỏ từng khắc sâu trong lòng, kỳ thật không có gì khác biệt với đại môn của những cung điện khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play