Giang Chiểu đang nghiêng đầu liếc thềm đá trơn bóng trước mặt, thì một nụ hôn đột nhiên xuất hiện khiến nàng không kịp phòng ngừa, không kịp trốn tránh, chỉ cảm thấy trước mắt bỗng tối sầm, chóp mũi đều là hơi thở người khác, áp bách đến nỗi nàng không dám hô hấp. Cánh môi ấm áp nhẹ nhàng chạm vào môi nàng, dịu dàng xâm lấn, không hề nóng rực. Tuy nhiên, chỉ trong chớp mắt, nhiệt độ đột ngột dâng lên, cùng với một cổ tê dại từ cánh môi truyền đến, làm toàn thân run rẩy.
Giang Chiểu như một bé nai con kinh hoảng vùng vẫy thoát khỏi lòng ngực Trần Ôn, đứng cách xa hắn năm bước, khuôn mặt nàng bị thiêu đốt thành rặng mây đỏ.
“Ta sẽ phụ trách.” Trần Ôn bước tới gần nàng, thần sắc nghiêm túc nói.
Giang Chiểu vừa xấu hổ vừa giận dữ nhìn hắn. Hắn tới gần một bước nàng liền lui một bước, tâm trạng lúng túng không phun ra nổi nửa chữ, cuối cùng nàng dứt khoát xoay mặt đi, cắn răng nói, “Không cần.” Nói xong vội nhấc chân bước xuống bậc thang ra khỏi đình hóng gió. Vì quá gấp gáp, hạt châu trên giày vang lên âm thanh đinh linh.
Thẩm Sương đang tìm Giang Chiểu khắp nơi, thấy nàng từ đình hóng gió đi ra, liền mơ hồ đoán được gì đó. Đợi Giang Chiểu đến gần, Thẩm Sương nhìn chằm chằm khóe môi nàng bị lem một chút son, sắc mặt đột nhiên trở nên hiểu rõ.
“Biểu muội, muội chỉnh lại trang dung đi.”
Cách tầng da, Giang Chiểu đều có thể cảm giác được nơi đó nóng rát cực kỳ. Thẩm Sương cũng không nói chuyện nữa, lấy khăn lụa trong tay áo, nhanh chóng tiến lên giúp nàng lau sạch sẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play