Cao công công nhất thời sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lập tức quỳ xuống đất, “Nô tài đáng chết.”
Trần Ôn đứng dậy khỏi ghế, con ngươi vững vàng bình tĩnh không có vẻ gì tức giận, nhưng lờ mờ có vài tia hoảng loạn. Hoàng Thượng quét mắt nhìn sang, Trần Ôn mượn cớ này xoay người chắp tay thi lễ, “Hôm nay, phụ hoàng cũng mệt mỏi rồi. Ngày mai, nhi thần lại đến.”
Đại điện mỗi ngày đều có người tới tới lui lui, nền gạch được cọ xát bóng đến nỗi có thể soi rõ từng bước chân đi qua, in được cả thân ảnh mơ hồ.
Văn Nhạc vẫn còn chờ ở bên ngoài. Nàng sốt ruột rướn người nhìn vào bên trong xem Cao công công có thật giúp nàng truyền lời hay không. Ai dè, lại thấy một bóng người di chuyển rất nhanh, vừa nhấc đầu liền nhìn thấy Trần Ôn xiêm y ướt hết một nửa đã đi tới ngạch cửa.
“Là đi chùa nào?” Trần Ôn mở miệng liền hỏi.
……
Sáng sớm hôm nay, Giang Chiểu đã cùng Giang lão phu nhân ra ngoài, không có mang Tố Vân theo, mà bảo nàng đến chỗ Thẩm Sương. Ở Phù Dung thành, Tố Vân cùng Thẩm Sương cũng khá quen thuộc, không có Giang Chiểu ở đây, nếu Thẩm Sương có nhu cầu gì khó nói, sẽ dễ mở lời với Tố Vân hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play