Đây là lần đầu tiên Trần Ôn nổi lên sát ý với dân chúng. Tiếng kêu thảm thiết khẩn cầu vang lên bên tai, nhưng trong lòng hắn không có nửa điểm gợn sóng.
Con ngươi đen như mực vẫn hàm chứa gió tuyết, lạnh đến nỗi làm người run lên.
Chu Thuận nhớ tới khi Trần Ôn còn bé cũng từng xử tử quan viên phạm tội ngay tại chỗ. Sau đó, Hoàng Thượng truyền hắn vào Ngự Thư Phòng quỳ cả buổi trưa, “Quốc có pháp chế, phạm phải tội gì đều có pháp chế phán quyết. Hôm nay, Thái Tử lơ là pháp kỷ, không tra không hỏi, tự tiện lấy mạng người ta, chúng quan viên sẽ nghĩ như thế nào? Hành vi của ngươi đang đánh vào mặt quan viên tuân thủ pháp kỷ một cái tát vang dội, khiến bọn họ không có lý do ước thúc người khác, ngươi tạo điều kiện cho đám thần tử coi nhẹ pháp kỉ có cơ hội làm bậy, sau này tất sẽ lấy sai phạm của ngươi ngày hôm nay, mưu đồ tư tâm. Ngươi có hiểu đạo lý thượng bất chính hạ tắc loạn hay không?”
(Thượng bất chính hạ tắc loạn: Người trên mà làm bậy, kẻ dưới không thể nào nghiêm chỉnh được.)
Kể từ đó, Trần Ôn chưa từng tùy tiện lấy mạng ai.
Sau khi trưởng thành, Trần Ôn càng thêm nội liễm. Tính tình không tốt lúc nhỏ hầu như được sửa chữa triệt để. Gần hai mươi năm qua, ở trong mắt bá tánh, hình tượng thật sự rất tốt, công bằng công chính, yêu dân như con, là một vị trữ quân hiếm có.
Hôm nay, Chu Thuận lại thấy hắn thất thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play