Thẩm Sương đứng trong gió tuyết, sắc mặt thay đổi trong nháy mắt, nàng không đi lấy thuốc nữa, mà bảo thị vệ phía sau vào trướng trước, “Mang người vừa rồi nói chuyện ra đây.”
Lời này một truyền mười mười truyền trăm. Một khi lan rộng, hậu quả thật khó mà tưởng tượng.
Bệnh nhân kia nhìn thấy thị vệ vốn có chút bối rối, lại nghe Thẩm Sương tàn khốc nói, “Chỉ bằng những lời này của ngươi, không cần chờ chữa bệnh nữa, vào nhà lao ngồi chờ chết đi.” Gã lập tức liền cầu xin, “Cô nương tha mạng, lời này thảo dân cũng chỉ nghe người ta nói......”
Sắc mặt Thẩm Sương càng khó xem, lời đồn e rằng đã truyền ra khắp nơi rồi. Thẩm Sương tự biết sự việc trọng đại, bèn bảo thị vệ đưa người về giao cho Ninh Đình An trước, điều tra rốt cuộc lời đồn vớ vẩn này từ đâu mà đến để kịp thời ngăn chặn.
Thị vệ lôi gã nọ trở về vương phủ.
Thế nhưng, Ninh Đình An không có ở đây.
Sau giờ Thìn, một trận cuồng phong bất chợt nổi lên, gió thổi tuyết bay tán loạn táp về phía vương phủ, như quái thú khổng lồ đang há mồm nuốt trọn cả tòa viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play