Thẩm phu nhân đưa bốn cô nương lên xe ngựa, mãi dặn dò ba ca nhi, “Chăm sóc tốt các nàng, đừng chen vào những chỗ quá đông người .”
Ba ca nhi đều đáp ứng.
Năm nay, Phù Dung thành gặp tuyết tai còn bị phong hàn chi chứng hoành hành, so với mọi năm, giao thừa năm nay đèn thắp thưa thớt hơn nhiều, nhưng đầu đường hai bên, trên lan can tầng lầu vẫn nhìn thấy bóng dáng thoáng động, biển người mênh mông.
Tới phố xá sầm uất, ba vị cô nương Thẩm gia phất mành, nhìn ra bên ngoài, rực rỡ muôn màu khiến các nàng hoa cả mắt. Thẩm Sương lơ đãng nhìn Giang Chiểu phía sau, thấy thần sắc nàng hơi thất thần, lập tức lùi về, chọc nàng một chút, “Biểu muội nghĩ cái gì thế, bên ngoài phong cảnh rất đẹp, sao muội không nhìn một cái?”
Giang Chiểu hoàn hồn, ngẩng đầu thấy mặt ba vị cô nương ngay trước mắt nàng, liền nói, “Phù Dung không kịp mỹ nhân trang, hoa dung nguyệt mạo, người so hoa kiều.”
Ba vị cô nương Thẩm gia nhiều ít cũng biết chữ, biết là bị Giang Chiểu trêu ghẹo, nhất thời đều xoay người, buông mành ở trong xe ngựa vươn tay cào nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT