Giang Chiểu cũng không ở lâu, Ninh Đình An rải hết hạch đào trong tay xuống ao liền nói, “Gió thổi to quá, e rằng tuyết sẽ lại rơi. Chúng ta về trước đi, chờ xuân sang năm, ta lại đưa muội đến đây.”
Giang Chiểu thấy hắn một thân áo đơn bạc, vạt áo bị gió thổi bay phần phật, lập tức gật đầu.
Kỳ thật cũng không có gì đáng nhìn, nàng không phải là Thẩm Yên Nhiễm, chưa từng ở chỗ này chứng kiến chuyện xưa, tất nhiên là thể hội không ra ý cảnh tốt đẹp trong thư bà viết.
Trở lại sân, Giang Chiểu nhìn thấy Tố Vân đang cùng với lão quản gia đổi bình nước nóng, đột nhiên muốn hỏi một chút, “Quản gia có biết những đồ vật luyện dược dọn đến đâu không?”
Lão quản gia tuổi tác tầm bảy mươi, trước đây đi theo Thẩm lão gia, trông coi Thẩm gia. Sau khi Thẩm lão gia đi rồi, Thẩm lão phu nhân vốn định cho ông về quê, nhưng lão quản gia nói thủ Thẩm gia nhiều năm như vậy, nơi nào là nhà, ông sớm đã phân không rõ. Thẩm lão phu nhân than thở một phen, liền cho ông tiếp tục lưu lại nhà cũ Thẩm gia.
Năm đó, trước khi Thẩm Yên Nhiễm xuất giá, đồ dùng luyện dược, Thẩm lão gia đều sai người dọn đi, chỉ chừa lại bệ bếp, “Đồ vật không có giữ lại. Thời điểm dọn dẹp, tứ cô nương có tới, cũng không biết Thẩm lão gia cùng tứ cô nương nói chuyện gì, hai người còn lớn tiếng một phen, lúc Thẩm lão gia ra ngoài, thần sắc vô cùng bi thương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play