—— Vô lực vì hắn vô pháp chạm đến nàng.
Mười năm lẻ năm tháng, nàng chạy theo sau hắn, trong mắt chỉ toàn là hắn, hắn là tất cả với nàng, nhưng mà khi hắn xoay người, lại phát hiện hắn không biết một chút gì về nàng.
Ngực bỗng nhiên đau xót.
Ánh mắt Trần Ôn chậm rãi giật giật. Cuối cùng, hắn nhấc chân bước vào trong đình giai, bóng đêm che giấu sự chật vật trên người hắn, dưới ánh đèn dáng vẻ hắn vẫn bình thản ung dung như thường thấy.
Hôm nay, người đến Thẩm gia mừng thọ, ai cũng không nghĩ tới, Thẩm gia lão phu nhân lại có mặt mũi như vậy. Đầu tiên là Thụy Vương tới mừng thọ, tiếp theo lại là đương kim Thái Tử. Nháy mắt trong viện Thẩm gia như thêm nhật nguyệt quang huy, chiếu đến loá mắt mọi người.
Trần Ôn đi đến phòng lão phu nhân, trước khi vào, hắn đứng bên ngoài cọ cọ phủi tuyết đọng dưới đế giày, sau đó thân ảnh đĩnh bạt bước qua ngạch cửa, ánh vào mắt mọi người là long văn bốn móng thêu trên trang phục hắn.
Trong phòng thoáng chốc lặng ngắt như tờ, Thẩm lão phu nhân ngây người, đang muốn quỳ xuống hành lễ, Trần Ôn kịp thời tiến lên đỡ bà, “Thẩm lão phu nhân miễn lễ.”
Tiếp theo xoay người ngồi xuống, đặc xá mọi người, “Đứng lên đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT