Thẩm Sương rối rắm suy nghĩ suốt một đường, nên nói với nàng như thế nào mà không khiến nàng thương tâm. Ai ngờ Giang Chiểu lại thoải mái hào phóng thừa nhận, “Cũng không phải đồn đãi, chuyện từ hôn giữa muội cùng Thái Tử không hề giả.”
Thẩm Sương khiếp sợ nhìn nàng.
Giang Chiểu lại nhấp môi cười, vẻ mặt vô tâm vô phế.
Thẩm Sương không ngờ mình là lo lắng suông, “Tỷ không phải đùa với muội đâu. Nghe nói sau khi muội rời đi, Lâm cô nương đó còn tiến cung tìm Hoàng Hậu nương nương...”
Giang Chiểu rút tay ra khỏi tay Thẩm Sương, đặt chén trà xuống bàn, áp hai bàn tay vào má, trong phòng ấm áp khiến nàng có chút mơ màng buồn ngủ, “Đã lui hôn rồi, vị trí Thái Tử Phi dù sao cũng phải có người ngồi, Lâm gia là thân thích của Hoàng Hậu nương nương, xem ra rất thích hợp.”
Trong nháy mắt, Thẩm Sương hóa thành tượng đất.
Từ Trúc Uyển đi ra, Thẩm Sương vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Theo nàng thấy, lời đồn đãi cũng chưa hẳn là chính xác, nói cái gì Giang cô nương vì truy Thái Tử mà đến, nhìn thái độ biểu muội hiện giờ, làm gì giống người muốn cứu vãn hôn sự?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT