Đêm qua, thời điểm Ngô Duẫn rời đi, Văn Nhạc nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt hắn hầm hầm khó chịu. Nàng hỏi Dao cô cô, cũng là sợ hắn giận nàng sau này không biết lại nghĩ ra chiêu gì đối phó nàng.
Hiện giờ nghe Dao cô cô nói như vậy, Văn Nhạc yên tâm không ít, càng khẳng định lời Ngô Duẫn nói đêm qua quả nhiên là trêu nàng.
Vì vậy, những gì hắn nói liền như mây khói, Văn Nhạc không hề để ở trong lòng. Nàng vui vẻ dùng bữa sáng thì Di An đến.
Hôm qua, sau khi Văn Nhạc được tam hoàng tử đưa về từ chỗ Hoàng Hậu, Di An có đến tìm nhưng không thể vào cửa, nên sáng sớm nay nàng lại tới nữa. Hôm nay, nàng còn đưa theo vài cung nữ, trên tay bê một đống  đồ đi ở phía sau. Vừa đến trước mặt Văn Nhạc, Di An liền nhiệt tình nắm lấy tay nàng, Văn Nhạc cười cười, vờ như vô tình giơ tay sờ sờ ngọc trâm trên tóc, sau đó xoay người tới chiếc ghế trước mặt ngồi xuống, “Muội muội sao thức dậy sớm như vậy?”
Di An xấu hổ thu tay trở về, thấy sắc mặt Văn Nhạc không có gì dị thường cũng không nghĩ nhiều, quay sang ra hiệu các cung nữ đặt đồ trong tay xuống trước mặt Văn Nhạc, “Hôm qua trong tiệc rượu chỗ mẫu hậu, làm hại tỷ tỷ say rượu, trong lòng mẫu hậu vô cùng áy náy. Tỷ tỷ vừa đi, người liền sai ta mang lễ vật tới bồi tội. Ai ngờ ta tới trước cửa thì cung nữ nói tỷ tỷ đã nghỉ ngơi, nên không dám tiến vào quấy rầy. Vì vậy, hôm nay cố tình tới sớm, không biết có quấy rầy đến tỷ tỷ không?”
Văn Nhạc vội lắc đầu, “Muội tới, ta cao hứng còn không kịp nữa là.” Văn Nhạc nói xong liền nhìn về phía đồ vật trong tay cung nữ, là vòng ngọc phỉ thúy trang sức linh tinh, giá trị xa xỉ.
Lúc còn ở Trần quốc, nàng là công chúa duy nhất, mấy thứ này chẳng khác nào đá quý mà Thái Tử sưu tập, nhiều đến nỗi nàng không thấy có gì hiếm lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play