Khi Giang Ninh mang theo vài trái Băng Vãn quả đến tìm bọn họ, liền nhìn thấy ba người đang khom lưng nhặt gì đó, còn chân không lội suối. Giang Ninh ở trong lòng thầm may mắn, cũng may vừa rồi hắn không ở hạ du rửa trái cây.
“Trên tay ngươi cầm gì vậy?“ Giang Nam ngẩng đầu liền thấy đường huynh của hắn đứng ở bên cạnh dòng suối, trong tay còn cầm gì đó.
“Băng Vãn quả.” Giang Ninh đem trái cây màu tuyết trắng theo thứ tự ném cho bọn họ.
Ba người duỗi tay tiếp được, Diệp Lan đi ngược lên dòng suối hai bước, đem trái cây thả vào trong nước rửa sạch.
Còn hai người khác thì không chú trọng như vậy, đêm trái cây chà sát lên quần áo vài cái, liền “răng rắc” cắn xuống một ngụm.
Băng Vãn quả to bằng cỡ bàn tay, che kín bởi rất nhiều vết rạn, thịt quả trong suốt như pha lê, tươi mát ngọt ngào, bên trong ẩn chứa rất nhiều linh lực thuần khiết.
“Quả này ăn ngon quá, cậu hái ở đâu vậy, ta cũng muốn đi hái vài quả.” Giang Nam hỏi hắn, làm bộ muốn bò lên bờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT