Có thể nói, Diệp Lan hôm nay vận khí rất tốt, trước đó lấy được linh hạch của Nhện Mặt Đen, sau đó ở trên đường tìm được ký hiệu của đồng môn lưu lại.
Dấu hiệu này là phương thức đánh dấu mà bọn họ đã thống nhất với nhau trước khi lên đường, cách làm rất tinh vi, nếu không phải Diệp Lan cẩn thận thì người bình thường rất khó phát hiện ra.
Diệp Lan đi theo hướng các ký hiệu chỉ dẫn, muốn tìm tung tích sư huynh đệ đồng môn, nhưng chưa đi bao xa, ký hiệu đã biến mất. Lúc này DIệp Lan đã đi đến bên bìa rừng tre, hướng chỉ cuối cùng của ký hiệu là thông đến hướng rừng tre này.
Diệp Lan tay ôm Tiểu Bạch đứng trước rừng tre một hồi lâu, trầm ngâm không biết nên bước vào hay không. Rừng tre này cho anh cảm giác rất kỳ bí, chẳng hiểu có nguy hiểm hay không.
Anh không do dự bao lâu, hạ quyết tâm, theo phương hướng đi vào rừng tre, càng đi sâu, ánh nắng xuyên qua kẽ lá rơi rải xuống, hình thành những bóng cây loang lổ. Bốn phía yên tĩnh, chỉ có âm thanh chân anh dẫm trên lá khô, Tiểu Bạch ở trong lòng anh, ánh mắt sắc bén nhìn sâu vào trong rừng tre, đuôi thỉnh thoảng lại vẩy lên mu bàn tay anh.
Diệp Lan cảnh giác nhìn xung quanh, anh dùng thần thức dò xét bốn phía, phụ cận không có sinh vật nào khác, tiếp tục đi về phía trước, anh phát hiện trên mặt đất có mấy dấu chân lộn xộn, liền ý thức được có điều gì đó không ổn, Diệp Lan liền đưa Tiểu Bạch tiến vào không gian.
Diệp Lan triệu hồi ra bội kiếm, cầm ở trong tay, thanh kiếm này chỉ là thanh kiếm tiêu chuẩn của Thanh Sơn Phái, tuy không phải là Tuyệt Thế Hảo Kiếm, nhưng với tu vi Xuất Khiếu hiện tại của anh, nó vẫn có sát thương nhất định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT