Sắc trời càng lúc càng sáng, trong rừng truyền đến tiếng chim hót líu lo, Diệp Lan mở mắt ra, anh nhìn khắp người một lượt, phát hiện tất cả vết thương trên người đều đã được chữa lành, huống chi trong cơ thể tràn đầy sinh lực. Anh kinh ngạc phát hiện, không gian rộng hơn một chút, ở chỗ này tu luyện một đêm hiệu quả so với bên ngoài nhiều hơn mấy ngày.
Sau khi phát hiện thân thể không có vấn đề gì, Diệp Lan duỗi người, đứng dậy cầm dụng cụ vệ sinh cá nhân đi đến bờ sông. Trước khi đến đây, anh tự làm cho mình một chiếc khăn mặt cùng một cái bàn chải đánh răng đơn giản, chỉ để dễ dàng sinh tồn trong tự nhiên mà thôi. Trước mắt, Diệp Lan đã học được thanh khiết chú, sử dụng chú này vừa nhanh vừa tiện lợi, nhưng là người hiện đại, anh vẫn không thể vượt qua bài kiểm tra tâm lý nếu không vệ sinh vào buổi sáng, cho nên dưới tình huống không phải bất đắc dĩ, anh đều tự mình vệ sinh cá nhân.
“Ngao ô~ ngao ô~.”
Thời điểm Diệp Lan trở về nhìn thấy tiểu Phệ Ma Sư đang đứng ở cửa hang, gào lên vài tiếng, kêu xong duỗi thân như một con mèo, nhìn thấy Diệp Lan quay trở lại, liền ngửa đầu cao ngạo nhìn anh, như thể đang nhìn kỹ tên nô lệ của mình.
Nhưng nó chưa cao ngạo được hai phút đã bị đại Phệ Ma Sư ngậm cổ đi trở về.
Thời điểm nó bị ngậm trở về, trong đầu Diệp Lan vang lên âm thanh của đại Phệ Ma Sư: “Ngươi đi về phía đông của khu rừng, cho đến khi nhìn thấy một mảnh hoa lan thủy tinh, ở đó bắt mấy con linh thỏ về đây.”
Theo âm thanh vang lên, trong đầu Diệp Lan cũng hiện ra hình dáng của linh thỏ, ngoại hình giống chuột, anh đoán rằng đây là do Phệ Ma Sư ở trong đầu anh truyền đến hình ảnh và tin tức của linh thỏ, trước đây anh chưa nhìn qua loại sinh vật mang tên linh thỏ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play