Edit: Hahahjhj1410
Lý Lạc Phàm nhìn đến đầu lâu ha ha một tiếng, dùng chân thoáng nhướng đem cặp sách của cô cầm đến trong tay, từ bên trong lấy ra đến một cây búa tiếp đem cặp sách ném về phía Trương Hiên Minh: " Giúp tôi bảo quản cặp sách thật tốt!" Trương Hiên Minh luống cuống tay chân chụp được cặp sách, tiếp theo mở khóa kéo ra nhìn vào trong túi sách thì vừa thấy bên trong có một cái la bàn, một cây thước đo bằng gỗ, một cây kiếm đồng tiền, một cái chuông nhỏ, còn có một cây bút lông và một hộp chu sa cùng với một sấp giấy vàng, tóm lại đồ vật giống như đồ dùng học tập thì không thấy được nhưng những đồ loạn thất bát tao ngược lại là có không ít. Cậu ấy vội vàng đem cặp sách ôm chặt, một tay còn lại như cũ không quên nắm chặt lá bùa mà Lý Lạc Phàm cho mình, tinh thần khẩn trương chú ý tình huống của Lý Lạc Phàm.
Lý Lạc Phàm đối mặt với đầu lâu vẫn không có quá nhiều khẩn trương, chỉ thấy cô động tác lưu loát đem một con quỷ đầu lâu nhào tới đạp ngã, một búa gõ xuống đầu lâu liền bị sét đánh nát, còn dư lại thân thể giãy dụa hai lần liền ngã ở trên mặt đất thành một đống xương cốt tán loạn. Còn lại một con kia liền càng bớt việc, Lý Lạc Phàm ngay cả chân đều không nâng trực tiếp xoay người một cái liền đem đầu lâu chém thành hai nửa, đừng nói Trương Hiên Minh vây xem không phản ứng kịp mà ngay cả đầu lâu chính nó đều chậm nửa nhịp mới ngã xuống. Trương Hiên Minh nhìn vào chỗ bộ xương nát nhất tâm tình hết sức phức tạp, nhân gia người ta dù sao cũng là quỷ đầu lâu a, ở trong Tây Du kí vẫn rất có danh xưng là yêu tinh đấy vậy mà kết quả đến trước mặt Lý Lạc Phàm thì một búa liền bị quật ngã. Liền không thể đại chiến 300 hiệp lại chiến đấu ra cái thắng bại gì khác? Thắng đơn giản như vậy khiến cậu ấy cảm thấy giống như chính mình cũng có thể làm được!
Lý Lạc Phàm mang theo búa nhìn quỷ áo đen treo ở không trung cười lạnh, đem từng lời nói của nó đầy đủ trả lại cho nó: " Nếu chỉ là loại chút tài mọn này, mơ tưởng giữ tôi lại còn thật sự không dễ dàng."
Quỷ áo đen bị mũ trùm che nên không thấy rõ vẻ mặt, nó lẳng lặng treo ở không trung bỗng nhiên hai tay giơ lên trên đầu. Theo động tác của nó mặt đất có một lần rung động, một lượng lớn đất đá bay lên trên cuồn cuộn mang theo một cổ mùi hôi tanh tưởi lập tức tràn ra. Lý Lạc Phàm biến sắc chợt lóe thân đi vào bên cạnh Trương Hiên Minh, đem búa ném xuống đất cho một tay vào cặp sách lấy ra được một cây kiếm đồng tiền cùng một cái chuông nhỏ tinh xảo.
Trương Hiên Minh nhìn đến thần sắc Lý Lạc Phàm khiến cho bản thân cậu cũng khẩn trương theo, vội vàng đem búa nắm ở trong tay có chút bất an hỏi: " Dưới đất là thứ gì muốn chui ra vậy?" Lý Lạc Phàm nhanh chóng nói ra: " Có thể là cương thi, một lúc nữa nếu tôi không để ý tới cậu thì cậu tìm cái cây lớn một chút trốn ở phía sau đó, nhất thiết đừng để cho cương thi đụng tới." " Cương thi..." Trương Hiên Minh lập tức nhớ tới quỷ trong phim thân thể mặc quần áo của quan triều Thanh sắc mặt trắng bạch, đôi mắt đen nhánh và ở giữa trán dán một tờ giấy vàng là hình tượng đặc trưng của cương thi, nhìn giống như không quá dọa người nha? Bất quá nhìn thấy Lý Lạc Phàm mang dáng vẻ trận địa phòng thủ sẵn sàng đón quân địch, cậu rất phối hợp che miệng lại thấp giọng hỏi: " Một hồi tớ ngừng thở nó có phải chăng liền không phát hiện được tớ?" Lý Lạc Phàm dùng ánh mắt xem giống đồ ngốc nhìn Trương Hiên Minh giống như nhau, lại nhắc nhở: " Tìm cái gốc cây cổ thụ lớn một chút đi trốn đi." Mắt thấy dưới đất đã vươn ra đến một bàn tay, Lý Lạc Phàm cũng không nhiều lời cầm kiếm đồng tiền lao tới. Trương Hiên Minh luống cuống tay chân ôm cặp sách Lý Lạc Phàm, vừa chạy được hai bước lại xoay người trở về đem cặp sách của bản thân cũng xách lên.
Ngọn núi này vị trí rất tự nhiên, khách du lịch ở địa phương cũng không quá phát đạt mà vẫn luôn không có khai phá qua nên trên đỉnh núi có không ít cây cổ thụ trên trăm năm, phải hai ba người nắm tay mới ôm được. Trương Hiên Minh cũng không dám chạy quá xa mà ở lân cận tìm gốc cây nép vào, chờ đứng vững vàng sau đó thăm dò nhìn thoáng qua phía này, cậu ấy bị dọa thiếu chút nữa tiểu ra quần. Lúc này cương thi đã bò đi ra hơn nửa cái thân thể, trên người một tầng tóc trắng xóa thật dài, móng tay dài khoảng nửa thước, nếu bị một vuốt này cào xuống thế nào cũng không thể không bị thiếu đi miếng thịt. Này cùng trong điện ảnh diễn không giống nhau a! Trương Hiên Minh lòng còn sợ hãi đem đầu rụt trở về, nhớ tới trong phim điện ảnh có nói cương thi sợ gạo nếp, cậu ấy nhanh chóng mở ra cặp sách từ bên cạnh trong túi lấy ra cái bánh chưng. Đây là lúc ăn cơm tối còn dư lại, cậu ấy vốn định sáng sớm ngày mai hâm nóng làm điểm tâm nhưng không nghĩ đến tại lúc này trở thành công dụng. Trương Hiên Minh cách túi thực phẩm đem bánh chưng lột ra đem toàn bộ bánh chưng nhét ở miệng. Hai tay cũng không nhàn rỗi, một bàn tay cầm lá bùa một bàn tay mang theo búa, ân, lúc này cảm giác an toàn hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT