Edit: Hahahjhj1410

( tên chương do editor tự đặt nha:)

Trong màn đêm đen tối tịch mịch, tại một thôn sơn xa xôi hẻo lánh chỉ có một ít tiếng gió thổi qua lá cây phát ra âm thanh sàn sạt vang lên .

Ở đây đều có thể thấy đến quỷ liền cũng lười xuất hiện trong đêm, vậy mà lại có thể xuất hiện  một cô gái thân hình mảnh khảnh đang đẩy cửa một căn nhà ra. Chỉ thấy bả vai cô gái đang vác theo một cái cần câu cá, cô vừa đi vừa ngáp hướng về phía thượng nguồn đập chứa nước ở thôn bên cạnh mà đi, tới nơi liền tiện tay đem cần câu vung vào trong nước xong liền mặc kệ nó ở đó mà tìm một tảng đá bên cạnh thoải mái ngồi đánh chén một giấc .


 

Thời gian trôi tới nữa đêm, màn đêm ngày càng tối đen, mà thân ảnh cô gái ngồi ở tảng đá câu cá tựa hồ đã ngủ say, thân ảnh từ trên tảng đá trượt xuống nữa nằm mũi chân cô chạm vào mặt nước.


 

Vì đêm nay không có ánh trăng chiếu sáng nên mặt nước phảng phất  đen thẳm tựa như vực sâu không thấu. Liền ở thời điểm mũi chân cùng hồ nước tiếp xúc trong nháy mắt mặt hồ càng thêm đen nhánh, không nhìn thấy một tia sáng chiếu rọi. 


 

Bỗng nhiên gió thổi càng lớn hơn, từ trong mặt nước phảng  phất một nhánh rong màu xanh đậm bất thường chui ra khỏi mặt nước, men theo mũi chân cô  đang nằm câu cá lặng lẽ trèo lên quấn quanh cẳng chân cô. Ngay lúc nhánh rong trèo tới ngực, cô trong nháy mắt lập tức bị thanh tỉnh mở bừng mắt, tay trái duỗi ra đem rong ở trên người kéo xuống quấn ở trong tay, tay phải  cầm cần câu thuận thế kéo một kéo, vậy mà có thể kéo ra một cái bóng đen tuyền lên khỏi mặt nước. Trong hồ cái bóng dường như không ngờ nó lại bị cần câu kéo lên dễ như vậy, trên mặt trắng bệch lộ ra biểu cảm kinh ngạc, không đợi nó phản ứng kịp, thì một đôi tay thon dài đã vươn ra nắm cổ nó đem nó nhấc lên.


 

" Chờ mấy ngày, cuối cũng cũng câu được ngươi lên" . Cô ánh mắt linh động, một chút cũng không nhìn ra là dáng vẻ buồn ngủ.


 

Quỷ nước biết mình bị lừa, nháy mắt hoá thành làn sương đen trốn thoát khỏi tay cô, xoay người liền chạy. Cô khẽ cười một tiếng, từ bên hông lấy ra một sợi dây thừng hướng  về phía quỷ nước mà quăng đi:


 

" Hôm nay nếu đã đến, liền không có khả năng tha cho ngươi trở về!"


 

Mắt thấy đã chạy sắp tới mép hồ nước, quỷ nước chỉ cảm thấy hồn thể của nó run lên, cảm nhận được một cổ uy áp gắt gao khoá chặt quấn quanh lấy thân thể,  nó cố gắng vùng vẫy, nhưng nó phát hiện lấy uy lực của bản thân cũng không thể đấu lại uy áp của đối phương giống như muối bỏ biển vậy, không hề có cơ hội phản kháng tìm đường sống.


 

Một giây sau, sương đen quanh quẩn bên quỷ nước đều biến mất sạch sẽ, nó ngã xuống đất, lộ ra hồn thể màu đen phiếm chút hồng. Cô liền tiến lên đem quỷ nước dựng đứng lên, quan sát trên dưới một phen, trên mặt lộ ra một tia chán ghét:


 

"A, lúc này ngươi mới chết có mấy ngày a, liền như thế nào lại hại nhiều mạng người, ngươi không sợ bị ném xuống mười tám tầng địa ngục a!"


 

Quỷ nước trên mặt biểu cảm dữ tợn lộ ra một tia không cam lòng:" Cô thế mà lại lừa gạt tôi ?"


 

" Cái này gọi là lệnh pháp câu cá bắt lệ quỷ nha, không cần phải để ý nhiều chi tiết như vậy a!". Cô nắm thật chặt sợi dây thừng , liên miên lải nhải mà nói:" Ta nhìn đường sinh tử của ngươi , khi còn sống ngươi cũng xem như là người thành thật a, sao sau khi chết tính tình liền tay đổi nhiều như thế? Tính nghĩ đời này trải qua quá nhiều nghẹn khuất liền không nghĩ muốn lại đi đầu thai làm người, hoặc là ngươi tìm cái địa phương đầy âm khí thành thật mà ở, vì sao lại cứ hay ra ngoài nháo loạn lên cứ thấy người thì liền muốn kéo vào nước, yêu tinh trong Tây Du Ký cũng đều không có đáng ghét giống ngươi như thế!"


 

Cô gái nhỏ ghét bỏ liếc nhìn quỷ nước, từ trong túi tiền lấy ra một con dấu hướng lên trên dùng sức ấn hai cái ra hơi nhiệt. Trên con dấu tản ra hơi thở của u minh địa phủ khiến cho quỷ nước trong lòng sợ hãi khó có thể chống lại, hắn ra sức giãy giụa muốn trốn thoát khỏi chỗ này, nhưng sợi dây thừng giống như có sinh mệnh vô thường vậy nó càng cử động thì lại càng bị bó chặt hơn, rất nhanh hi vọng giãy giụa trốn thoát càng trở nên xa vời.


 

" Ngươi đừng giãy giụa nữa, đây chính là ta dùng một ngàn điểm tích lũy đổi lấy dây bó hồn này đấy, chỉ cần bị dây thừng này bó lại thì nghĩ cũng đừng mong chạy thoát". Trên mặt cô lộ ra biểu cảm đau lòng, âm u thở dài nói: " Ngươi có biết để giành được một ngàn điểm tích lũy khó ra sao không? Ta phải vất vả công tác trọn vẹn đủ ba năm mới góp nhặt được một ngàn điểm tích lũy a, phòng làm việc địa phủ quá đen mà!"


 

Quỷ nước bị dây thừng trói lại liền đến sức lực giãy giụa còn không có, nó không cam lòng trừng cô, trong ánh mắt tràn đầy oán hận mà nói:" Cô rõ ràng là người, vì cái gì lại có đồ ở địa phủ, làm sao Quỷ sai còn có thể là người sống?"


 

"A, ta còn chưa có giới thiệu qua với ngươi sao?" Cô lộ ra nụ cười sáng lạn, cầm con dấu hướng về phía cái trán mà quỷ nước vừa che lại mà đóng lên:" Ta gọi là Lý Lạc Phàm, phòng làm việc địa phủ chiêu mộ nhân viên công tác ở dương gian, biệt hiệu 001."


 

Lý Lạc Phàm đem con dấu cất vào túi, lại lấy ra chiếc điện thoại màu đen hướng về phía quỷ nước chụp một tấm gửi đến diễn đàn của phòng công tác: " Lệ quỷ 876 số 5 hoàn thành truy bắt, sắp đưa về địa phủ."


 

" Làm tốt lắm." Âm sai Bạch Tiểu Soái gửi lại một cái khuôn mặt tươi cười tự chụp:" Lạc Phàm càng ngày càng lợi hại, ta vừa rồi tra xét một chút, lệ quỷ này thế nhưng trên lưng dính tới năm mạng người, cô bắt được hắn thì có thể lấy được mười điểm tích lũy."


 

Lý Lạc Phàm nhìn thấy khuôn mặt tươi cười âm u trên màn hình dọa sợ khẽ run rẩy, trên cổ nổi một tầng da gà. 


 

"Bạch ca, có thể không úp ảnh selfie không? Anh so với tôi khi bắt lệ quỷ còn dọa người hơn a!" Lý Lạc Phàm phát xong thông tin lại từ trong túi tiền lấy ra một sấp  lá bùa ném đi, lá bùa ở trên không trung không cần lửa tự cháy rất nhanh sau đó hoá thành tro rơi xuống, trong nháy mắt khi tiếp xúc mặt đất một cái cửa thông đạo màu đen xuất hiện trước mặt một người một quỷ.


 

Lý Lạc Phàm kéo quỷ nước đi vào thông đạo, vừa bước lên thông đạo trong nháy mắt trước mặt một người một quỷ bỗng tối đen, ngay sau đó màn đen tản đi bọn họ xuất hiện trên một con đường nhỏ hoang vu. Nơi này hết sức yên tĩnh, nhìn không có lấy một chút vật sống nào. Ngẩng đầu nhìn trời là một mảnh mờ mịt, cúi đầu xem sông là màu đen trong phiếm hồng, tràn đầy tử khí. 


 

Đây chính là hoàng tuyền trong truyền thuyết.


 

Quỷ nước biết mình đã vào địa phủ, trên mặt biểu tình tuyệt vọng lộ ra tâm như tro tàn, đến tâm tư giãy giụa cũng không có. Nó biết lấy đạo hạnh yếu kém lúc này của nó muốn chạy trốn khỏi nơi này so với lên trời còn khó hơn.


 

Ngay trên đường đi hoàng tuyền này một trăm bước liền nhìn thấy một căn nhà hai tầng lầu nhỏ, Bạch Tiểu Soái chờ ở cửa, nhìn thấy Lý Lạc Phàm đôi mắt cười suýt chút nữa là rơi ra:" Cực khổ a, tôi liền biết loại chuyện nhỏ này giao cho cô khẳng định không có vấn đề. Tôi vừa rồi tra xét xuống hệ thống, xét thấy cô gần nhất biểu hiện đột suất,cái lệ quỷ này  cô có thể nhận lấy được mười hai điểm tích lũy, lại tích cóp thêm một trận, hơn nữa lại có thể đổi một cái pháp khí tốt hơn."


 

Lý Lạc Phàm vung tay đem lệ quỷ hướng Bạch Tiểu Soái ném đi qua:" Bạch ca, tôi như thế nào lại cảm thấy hôm nay phần thưởng nhiệm vụ này có chút thiệt thòi a?"


 

" Phần thưởng này làm sao thua thiệt? Cô không phải là muốn mượn Bạch ca của cô vài minh tệ (tiền âm phủ) đi?" Bạch Tiểu Soái một bên dùng xích sắt đem lệ quỷ khoá lại, một bên rối rắm sờ sờ túi tiền có chút đau lòng mà móc ra một cái nguyên bảo:" Tôi tháng này tiền thừa còn lại một ít, cô nếu là thật sự nghĩ cần dùng tiền liền lấy đi ứng tạm khẩn cấp."


 

"Tôi đã dồn đầy ba cái khố phòng!" Lý Lạc Phàm không biết nói gì trợn trắng mắt:" Địa phủ các anh liền cấp cho tôi cái đồ chơi này xem như tiền lương, thế nhưng tôi là người sống ở dương gian lại không dùng được mấy cái đồ chơi này, đều tại các anh ở địa phủ lấy hàng tồn trong kho đâu."


 

" Điểm tích lũy, cô cho rằng địa phủ công tác làm nhiệm vụ dễ kiếm điểm tích lũy a!"    


 

Bạch Tiểu Soái vội vàng nhắc nhở:" cô dùng điểm tích lũy đổi lấy pháp khí ở dương gian đều là bảo bối khó thấy được"


 

" Cực cực khổ khổ tích cóp điểm tích lũy để đổi lấy pháp khí tốt , vẫn là cho các cô lúc bắt quỷ dùng! Tôi liền nói với cô nhóm địa phủ giao dịch chịu thiệt nhất!"


 

Lý Lạc Phàm vẫy dây thừng trong tay chạm đất:" Tôi là người sống a, sư phụ lưu lại cho tôi ít tiền nhưng rất nhanh sài hết, tôi sắp thành chết nghèo a!"


 

Bạch Tiểu Soái khó sử gãi gãi đầu, hắn đã chết mấy trăm năm rồi, ít ỏi có mấy cái vật bồi táng đều đổi thành nguyên bảo sài hết rồi, hắn thật không còn đồ vật gì có thể cho Lý Lạc Phàm.


 

Lý Lạc Phàm cũng chỉ là thuận miệng hỏi thử, cũng không hi vọng được Bạch Tiểu Soái  có thể giúp cô đưa ra được cái chủ ý gì tốt. Tiện tay thu lại dây thừng, cô liền cùng Bạch Tiểu Soái chào tạm biệt trở về dương gian để ngủ bù. Đúng lúc này, một cái chỉ hạc không biết từ đâu bay tới rơi vào  trên tay Bạch Tiểu Soái.


 

Bạch Tiểu Soái nhìn đến chỉ hạc trên tay sắc mặt rùng mình một cái, đem lệ quỷ bị xích sắt cố định trên cây, trịnh trọng mở chỉ hạc ra.


 

Lý Lạc Phàm tò mò thăm dò hỏi:" Đây là cái trò chơi gì xuất hiện?"


 

" Đây là chỉ hạc của lão đại." Bạch Tiểu Soái vội vàng xem xong nội dung trên giấy,  vội vàng hướng Lý Lạc Phàm vẫy vẫy tay:"Lão đại đến, hắn ở phỏng làm việc của cô chờ cô."


 

Văn phòng của Lý Lạc Phàm chính là nhà bên cạnh, được xây tại hoàng tuyền bên cạnh nhà lầu hai tầng, đây là địa phủ chuyên môn vì cô mà dựng lên, cô đây là một thân bản lĩnh bắt quỷ cũng đều là học  được từ căn nhà nhỏ này.


 

Bạch Tiểu Soái thấy cô đứng im không nhúc nhích, không khỏi nhỏ giọng an ủi:"Đừng sợ, nhớ ngày đó người cùng cô ký hiệp nghị chính là lão đại."


 

" Nhưng lần đó tôi là bị hôn mê, tôi hoàn toàn không nhớ rõ hắn!" Lý Lạc Phàm hít sâu một hơi đẩy cửa gỗ ra.


 

***


 

Âm tào địa phủ là không có ánh mặt trời, nhưng trong căn nhà nhỏ ở địa phủ này lại không có âm u, ngược lại nhìn ra mười phần rực rỡ.


 

Lầu một là một đại sảnh rộng lớn, trên vách tường đại sảnh là một cái màn hình to lớn, mặt trên hiện hệ thống địa phủ nhân tài toàn năng, người bị trói định chính là Lý Lạc Phàm. Phía trên có ghi khoa cô học tập, điểm tích lũy công tác, cùng với  đổi sở hữu pháp khí. Tầng hai là hai hàng phòng học, tại cô chọn học ở khoa sau, nên địa phủ sẽ lựa chọn giáo viên tương ứng đến dạy học, kỹ năng bắt quỷ của Lý Lạc Phàm học được là từ một lão sư  mất mấy trăm năm  thiên sư nổi danh tự tay chỉ dạy. Trước mắt khoa mà cô học là phù lục, lão sư dạy học cho cô là Đạo giáo* trong lịch sử tiếng tăm lừng lẫy Phù lục đại gia, không thể không nói giáo viên ở địa phủ lực lượng vẫn là hết sức hùng hậu .


 

*Đạo giáo( tôn giáo đạo phái)


 

Lý Lạc Phàm đem ánh mắt từ trên màn hình lướt qua rơi xuống thân ảnh một nam nhân mặc áo bào đen đứng bên cửa sổ, xem thân hình hắn hẳn là rất trẻ tuổi, nhưng mà không biết vì sao Lý Lạc Phàm lại không thể thấy rõ mặt của người đó.


 

" Ngài chính là Lão đại?" Lý Lạc Phàm cần thận từng li từng tí một hỏi:" 3 năm trước đây là ngài cùng tôi kí kết hiệp nghị?"


 

"Đúng!" Nam nhân mặc áo bào đen xoay người lại, trong giọng nói mang theo vài phần lạnh lùng:" 3 năm trước đây, cô là người vì nguyên nhân ngoài ý muốn dẫn đến hồn phách ly thể vượt quá 7 ngày hơn nữa còn tiến vào địa phủ, dựa theo quy định của địa phủ thì không còn cách nào để quay lại dương gian. Vì đại giới sư phụ cô dùng thập thế* công đức đổi cô trở về dương gian. Song khi đó hồn phách của cô đã có dấu vết từng vào địa phủ nghĩ có thể trở về dương gian đâu có dễ. Ta bắt cô cùng công đức tiêu trừ đi, cùng cô kí kết hiệp nghị để cô lấy thân phận nhân viên công tác địa phủ để trở về dương gian."


 

*thập thế công đức:editor không rõ lắm nhưng bên dưới thấy ý nghĩa như đổi mười năm tuổi thọ thì phải.


 

Lý Lạc Phàm cắn cắn môi, sư phụ cô qua đời đã 3 năm, khi còn sống đã dặn dò cô phải hảo hảo làm tốt nhiệm vụ đã kí với hiệp nghị địa phủ, nhưng cô vậy mà không nghĩ đến sư phụ lại vì đổi tính mệnh  cho cô.


 

Nhớ tới chính mình ở địa phủ 3 năm, thấy vô số hồn phách thế nhưng lại chưa từng thấy bóng dáng của sư phụ, cô có chút bất an hỏi:" hồn phách sư phụ tôi còn ở địa phủ không? Tôi có thể thấy sư phụ không?"


 

"Có thể gặp, nhưng không phải hiện tại." Nam nhân áo đen vươn ngón tay  về phía màn hình chỉ:" Tại thời điểm cô có thể hoàn tất các khoá học, sau đó dùng mười vạn điển tích lũy đổi lấy phục vụ một lần gặp mặt sư phụ cô."


 

Nhìn đến trên màn hình tất cả các khoa kéo dài xuống dưới nào là trận pháp, thuật pháp bát tự, thuật tướng, thuật phong thủy, thuật bói sáu quẻ , kì môn độn giáp, đại lục nhâm,... mắt nhìn đến một chuỗi dài các khoa phải học đầu Lý Lạc Phàm như muốn phóng to ra. 


 

Ban ngày phải đến trường học coi như xong, ban đêm còn phải đến địa phủ học bù, người nào có thể chịu được a!


 

"Liền không thể châm chước một chút sao?" Lý Lạc Phàm yếu ớt tranh thủ tí quyền lợi cho mình:" Tôi sau khó học xong thời gian còn lại đều dùng để hoàn thành nhiệm vụ của địa phủ, trọn vẹn 3 năm mới buôn bán tích cóp lời một ngàn điểm tích lũy, ngài nói mười vạn điểm tích lũy này tôi phải làm đến đời nào đi a? Hơn nữa tôi cũng không thể đem thời gian của tôi đều đặt đi làm nhiệm vụ được, tôi trong túi chính là còn lại mấy trăm đồng tiền, nếu lại không làm thêm ngoài giờ tôi liền muốn chết đói."


 

"A, như vậy a!" Nam nhân áo đen hướng màn hình nhìn một chút, trên màn hình chợt lóe xuất hiện một hàng chữ:" Đưa cô một phần lễ trưởng thành 18 tuổi, cô không cần phải lo lắng chuyện tiếng bạc."


 

"Lại còn tặng tôi quà lễ trưởng thành!" Lý Lạc Phàm hưng phấn, hướng màn hình nhìn một chút:" có phải hay không tặng đại lễ hồng bao trăm vạn nhân dân tệ?"


 

Trên màn hình, hình ảnh hộp quà bỗng biến mất thay vào đó mấy cái chữ to xuất hiện:" Nhân gian kiếm tiền chỉ nam*."


 

Lý Lạc Phàm:"..."

Tôi cám ơn ngài a!..


 

*đại khái là phương pháp chỉ  dẫn  kiếm tiền trên dương gian.


 

14/09/2023

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play