Đại Quang Minh Tự muốn phong tỏa báu vật trong Nguyên Thủy Ma Quật, nhưng vốn là không thể phong tỏa được. 

 Huống chi với thực lực hiện giờ của Sở Hưu, tuy còn chưa đủ tư cách để khiêu chiến với Đại Quang Minh Tự, nhưng trong trường hợp này y cũng không bó tay như Thịnh Bắc Hiên. 

 Y quay người lại trực tiếp nói với Thương Thiên Lương: “Thương thành chủ, phải nhờ ngươi rồi. 

 Ngươi đã từng giao thủ với Rama của Tu Bồ Đề Thiền Viện, bây giờ đổi thành Hư Từ của Đại Quang Minh Tự. Trên giang hồ không mấy ai được lĩnh giáo cao thủ Thiên Địa Thông Huyền của cả Nam Bắc Nhị Phật Tông đâu.” 

 Thương Thiên Lương tức giận trừng mắt với Sở Hưu, tiểu tử này lại tìm cho mình một đối thủ cực kỳ khó đối phó. 

 Tuy Thương Thiên Lương xuất thân từ Lục Đô, nhưng đã đi vào giang hồ, đương nhiên hắn cũng phải tìm hiểu tỉ mỉ tư liệu về các thế lực phân bổ trên giang hồ và các cường giả. 

 Phương trượng của Đại Quang Minh Tự, Hư Từ, là người hậu tích bạc phát tiêu chuẩn, không lên tiếng thì thôi, hót một tiếng là vang trời. 

 Lúc đầu mọi người đều cho rằng bị phương trượng của Đại Quang Minh Tự này quá sức bình thường, kết quả người ta vừa ra tay đã trực tiếp tham gia Chính Ma Đại Chiến ở Bái Nguyệt Giáo, kịch chiến với Dạ Thiều Nam. Thực lực này thật sự bất phàm, Thương Thiên Lương cũng không nắm chắc. 

 Nhưng đã tới nước này rồi, không đánh cũng không được. Thương Thiên Lương chỉ có thể đánh ra, khí thế cường đại quang người dẫn dắt khí trời, khiến cho Bắc Địa vốn tràn ngập gió lạnh thấu xương nổi lên từng cơn gió bão. 

 Hư Từ mở mắt nhìn về phía Thương Thiên Lương, trầm giọng nói: “Vị thí chủ này, ta có thể thấy ngươi không phải người trong Ma đạo, thân là cường giả Thiên Địa Thông Huyền, ngươi lại bị Sở Hưu khống chế, chắc chắn trong chuyện này có nỗi khổ khó nói. 

 Nếu có ẩn tình gì, Đại Quang Minh Tự ta có thể giúp ngươi giải thoát, cần gì giúp đỡ kẻ ác, tự rơi vào Ma đạo như vậy?” 

 Thương Thiên Lương nhíu mày nói: “Lão hòa thượng, đừng nói linh tinh nữa, ra tay đi. 

 Ngươi đúng là lề mề, chẳng bằng lão hòa thượng Tu Bồ Đề Thiền Viện. Muốn đánh thì đánh, ngươi còn định độ hóa lão phu chắc?” 

 Bây giờ vẫn còn một số người của Thương Thành đang ăn cát trong Lục Đô, đương nhiên còn có tài nguyên mà Sở Hưu cung cấp, bọn họ sống cũng khá hơn nhiều. 

 Đưa mắt ra khắp giang hồ chưa thấy ai có thủ đoạn như Sở Hưu, hắn không bị Sở Hưu khống chế thì bị ai khống chế? 

 Huống chi trong thời gian qua Thương Thiên Lương cũng đã chứng kiến thực lực và quyền thế trong tay Sở Hưu. 

 Nếu những người của Thương Thành đột nhiên xuất hiện trong giang hồ, thật ra đây không phải chuyện tốt lành gì, vì như vậy sẽ khiến cho toàn bộ giang hồ kiêng kỵ và căm thù. 

 Đột nhiên có một lực lượng như vậy xuất hiện, cho dù Thương Thiên Lương nói mình vô hại, những người khác cũng không tin. 

 Nhưng có Sở Hưu thì khác. 

 Được thế lực của Sở Hưu che chở, cho dù Thương Thành có xuất hiện cũng không khiến người khác chú ý mấy, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy Sở Hưu trước rồi mới thấy đám người Thương Thành. 

 Cho nên dẫu không có những người trong Lục Đô, Thương Thiên Lương cũng không trở mặt với Sở Hưu. 

 Đương nhiên khi đó Thương Thiên Lương cũng không làm tay chân cho Sở Hưu, hai bên hợp tác còn tạm được. Muốn hắn xuất thủ thì phải giao lợi lộc ra. 

 Trước mắt thực lực của Thương Thiên Lương tiến bộ nhiều, nói chính xác hơn là hắn khôi phục thực lực bình thường, cho nên hắn cũng muốn giao thủ với cường giả trong Chí Tôn Bảng, kiểm tra xem rốt cuộc lực lượng của mình đạt tới mức nào. 

 Cho nên đối mặt với Hư Từ, Thương Thiên Lương cũng chẳng muốn nhiều lời. Hắn trực tiếp vung tay, chỉ trong chớp mắt gió rét thấu xương vô xung quanh đã hóa thành lưỡi đao vô biên vô hạn, trực tiếp bắn thẳng về phía Hư Từ! 

 Hư Từ đứng trong đó thở dài một tiếng, tay niết phật ấn, quanh người tỏa ra phật quang, như đao thương bất nhập. Những lưỡi đao giá rét kia chém lên phật quang của hắn, vỡ tan thành từng mảnh. 

 Thương Thiên Lương nheo mắt, bước tới một bước, rút tuyết làm thương, trên Cực Bắc Hoang Nguyên, vô số gió bão băng tuyết hóa thành trường thương dài trăm trượng đâm về phía Hư Từ, uy thế khiến người khác kinh hãi không thôi. 

 Một khắc sau, Hư Từ thở dài một tiếng, trong phật quang phía sau hắn, một pháp tướng Phật Đà khổng lồ hiển hiện, tay niết phật ấn, phật quang màu vàng như hang động không đáy hút hết lực lượng từ mũi thương của Thương Thiên Lương, khiến nó tan rã triệt để. 

 Nhưng không đợi lực lượng của thương vừa rồi tan hết, thân hình Thương Thiên Lương đã xuất hiện trước mặt Hư Từ, một quyền đánh ra, phá tan sơn hà! 



 Nghênh đón thế quyền của Thương Thiên Lương, gương mặt Hư Từ không 

 vui không buồn, tay niết quyền ấn tiếp đỡ, chỉ trong chớp mắt tiếng sư tử hống đinh tai nhức óc vang vọng đất trời, Kim Cương Sư Tử Ấn! 

 Một luồng lực lượng cực mạnh đột nhiên đánh tới, khiến Thương Thiên Lương bay ngược lại hơn mười trượng. 

 Công pháp luyện thể của Đại Quang Minh Tự cũng là đỉnh cao trên giang hồ, tuy cơ thể của Thương Thiên Lương được rèn luyện trong Lục Đô tàn khốc, chịu đòn tương đối tốt, nhưng về mặt lực lượng vẫn kém hơn Hư Từ một bậc. 

 Thương Thiên Lương nheo mắt hừ lạnh một tiếng, vô số lưỡi đao băng lượn vòng quanh người, lại đánh về phía Hư Từ. 

 Trước đó hắn luôn bị áp chế dưới tay Rama, bây giờ đổi thành Hư Từ, tuy hắn vẫn không chắc thắng nhưng tối thiểu cũng không bị áp đảo đến chết, vẫn có đường phản kích. 

 Thấy bên phía Thương Thiên Lương đã giao chiến, hắn cũng lạnh lùng lên tiếng: “Động thủ!” 

 Đám hòa thượng Đại Quang Minh Tự này không muốn nhường, vậy mình sẽ đánh tới khi bọn chúng nhường! 

 Trấn Võ Đường dưới trướng Sở Hưu đã xuất thủ, lúc này Sở Hưu đưa mắt nhìn sang Thịnh Bắc Hiên, lạnh nhạt nói: “Thịnh tông chủ không định đứng xem đấy chứ?” 

 Thịnh Bắc Hiên cười khan một tiếng rồi nói: “Đương nhiên là không rồi, đang định ra tay đây!” 

 Hắn vừa dứt lời, Thủ Chân Tử cũng lập tức xông lên. 

 Tuy bề ngoài của Thịnh Bắc Hiên không tệ nhưng thực tế kẻ này lại là loại người cực kỳ láu cá, hành xử luôn lưu lại chút đường lui. 

 Tuy hắn là người trong nhánh Minh Ma nhưng không toàn tâm toàn ý giúp đỡ Bái Nguyệt Giáo, Đại Hắc Thiên Ma Giáo rất ngứa mắt với hắn. 

 Bây giờ cũng vậy, nếu Sở Hưu không mở miệng, đúng là hắn sẽ ngồi yên tại chỗ xem kịch, chờ bọn Sở Hưu đánh xong thì hắn mới ra tay. 

 Thấy Sở Hưu lao tới, Hư Vân nhíu mày. 

 Hắn cũng nhìn ra Sở Hưu đã bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, thực lực tăng vọt. 

 Đối với Đại Quang Minh Tự, hay nói rộng hơn là đối với toàn bộ tông môn Chính đạo, đây không phải chuyện tốt lành gì. 

 Có thể nói bọn họ tận mắt chứng kiến Sở Hưu từ một ngôi sao mới nổi trong Ma đạo trưởng thành tới mức kiêu hùng ma đạo rất khó giải quyết như hiện giờ. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play