Nhưng ngay lúc này, Sở Hưu có thể cảm nhận được một luồng ma khí cường đại mà mơ hồ, ở một hướng nào đó. Luồng ma khí đó tinh thuần đến cực điểm, chắc hẳn là vị trí Nguyên Thủy Ma Quật. 

 Thấy cảnh này, Sở Hưu khẽ lắc đầu. 

 Khoảng cách xa như vậy mà vẫn phát hiện được, e rằng Nguyên Thủy Ma Quật đã bị người ta nhận ra, tin tức cũng đã lan truyền. 

 Khu vực Cực Bắc Hoang Nguyên ít người lui tới nhưng thực tế vẫn có người ở. 

 “Đúng rồi, Thương thành chủ, trong điển tịch của Thương gia các người có ghi chép về Nguyên Thủy Ma Quật không?” 

 Thương Thiên Lương lắc đầu nói: “Xưa nay lão phu chưa từng nghe nói tới Nguyên Thủy Ma Quật gì đó, nhưng không thể chứng minh là thời thượng cổ không có thứ này. 

 Có lẽ Nguyên Thủy Ma Quật là một kiến thức thông thường trong thời thượng cổ, ai cũng biết cho nên tổ tiên Thương gia ta không ghi lại. 

 Cũng có thể là cái tên Nguyên Thủy Ma Quật là sau thời thượng cổ mới đặt, trước thời thượng cổ nó có mang tên như vậy không? Cái này thì không ai biết được.” 

 Sở Hưu gật nhẹ đầu, thấy hơi đáng tiếc. 

 Bên phía y cũng hiểu biết rất ít về Nguyên Thủy Ma Quật. 

 Cả Lục Giang Hà hay Mai Khinh Liên đều chỉ nghe nói tới Nguyên Thủy Ma Quật, nhưng rốt cuộc bên trong có cái gì? Năm xưa Độc Cô Duy Ngã không kể lại chuyện ở trong đó cho người khác. 

 Có lẽ cỡ Tứ Đại Ma Tôn sẽ biết nhưng dù sao Lục Giang Hà cũng không biết. 

 Còn Nguyên Thủy Ma Quật tuy đã mở nhiều lần, nhưng mỗi lần đều là ở nơi hết sức vắng vẻ, số người đi vào đều không nhiều, lại thêm một số người không trở về cho nên tin tức trong đó cũng không rõ ràng. 

 Ngày trước Ngụy Thư Nhai và bốn vị Thiên Ma ở Cửu Thiên Sơn đã nhận được không ít điển tịch của Côn Luân Ma Giáo, không khéo còn hiểu biết nhiều hơn người của Côn Luân Ma Giáo như Lục Giang Hà. Nhưng bây giờ Ngụy Thư Nhai không có ở đây, tuy Sở Hưu đã phái người thông báo cho Ngụy Thư Nhai nhưng muốn đi từ Đông Tề về đây vẫn phải mất một chút thời gian. 

 Mọi người không trì hoãn trực tiếp chạy tới địa điểm Nguyên Thủy Ma Quật. 

 Tập trung đi đường suốt ba ngày, mọi người mới tới vị trí của Nguyên Thủy Ma Quật, nhưng không ngoài dự liệu, quả nhiên có người nhanh chân đến trước, hơn nữa còn là người quen. Một phe là Đại Quang Minh Tự, một phe là người của Tà Cực Tông. 

 Chắc hẳn người của Đại Quang Minh Tự tới trước, phương trượng Hư Từ, thủ tọa Tam Đại Thiền Viện: Hư Vân, Hư Tĩnh và Hư Độ đều có mặt. Thậm chí bọn họ còn mang theo hơn mười cao tăng cảnh giới Chân Đan và Chân Hỏa Luyện Thần của Lục Đại Võ Viện. Lực lượng này khiến người khác hết sức kinh ngạc, bọn họ định tới đoạt bảo hay triển khai một lần Chính Ma Đại Chiến nữa? 

 Nhưng người của Đại Quang Minh Tự tới trước mà không vào trong thăm dò. Bọn họ được Hư Tĩnh dẫn dắt, các đệ tử Nhân Quả Thiện Đường đang bố trí trận pháp, hiển nhiên định phong tỏa Nguyên Thủy Ma Quật, không cho người ngoài vào. 

 Đại Quang Minh Tự cũng biết được một chút về Nguyên Thủy Ma Quật. 

 Nhưng chính vì biết nên bọn họ cũng hiểu thứ này quan trọng tới nhường nào. 



 Năm xưa Độc Cô Duy Ngã từng đi vào trong đó, thực lực tăng tiến, hơn nữa còn mang thanh ma đao Thính Xuân Vũ ra. 

 Lần này Nguyên Thủy Ma Quật mở cửa, không ai biết trong đó còn có thứ quỷ dị gì khác. 

 Đại Quang Minh Tự không hứng thú gì với những thứ trong đó, nhưng phong tỏa nó tương đương với niêm phong một mầm tai họa! 

 Tà Cực Tông đến sau Đại Quang Minh Tự, thấy Đại Quang Minh Tự phong tỏa Nguyên Thủy Ma Quật, tông chủ Tà Cực Tông Thịnh Bắc Hiên cười khổ nói: “Chư vị cao tăng nghe ta nói này, đâu cần làm việc quyết liệt như vậy chứ? 

 Nguyên Thủy Ma Quật vừa mới xuất hiện các ngươi đã phong tỏa, chẳng lẽ không định đi vào thăm dò?” 

 Nếu đổi lại là người khác, không khéo Thịnh Bắc Hiên đã động thủ từ lâu. 

 Nhưng lúc này vị chí cường giả Thiên Địa Thông Huyền, Hư Từ đang nhắm mắt đả tọa, có cho Thịnh Bắc Hiên hai lá gan, hắn cũng không dám động thủ. 

 Nhưng lúc này hắn cũng rất lo lắng, Nguyên Thủy Ma Quật chỉ tồn tại trong truyền thuyết lại xuất hiện ở Bắc Địa, còn xuất hiện bên cạnh Tà Cực Tông, đây là vận may trời ban cho hắn. Kết quả đám lừa trọc Đại Quang Minh Tự lại định phong tỏa Nguyên Thủy Ma Quật, đúng là nực cười. 

 Hư Vân lạnh nhạt nói: “Địa phương tràn ngập yêu tà làm hại thế gian như vậy, phong tỏa càng sớm càng an tâm. 

 Thịnh Bắc Hiên, Tà Cực Tông của ngươi ở bên Đại Quang Minh Tự chúng ta lâu như vậy, ngươi chưa từng làm những chuyện khác người. Lần này thấy Nguyên Thủy Ma Quật là đứng ngồi không yên? 



 Nguyên Thủy Ma Quật xuất hiện ở Bắc Địa, không chừng là trong cõi u minh tự có thiên ý, để Đại Quang Minh Tự phong tỏa mầm họa này.” 

 Đúng lúc này, giọng nói của Sở Hưu lại từ xa truyền lại. 

 “Thiên ý? Hư Vân đại sư đổi sang nghề đoán mệnh từ lúc nào? Có đoán cũng phải là Hư Tĩnh đại sư đoán mới đúng. 

 Không khéo ý của thiên ý là Nguyên Thủy Ma Quật thuộc về Sở Hưu ta!” 

 Khi đám người Trấn Võ Đường của Sở Hưu xuất hiện ở đây, tăng nhân Đại Quang Minh Tự đều cau mày. 

 Thế lực dưới trướng Sở Hưu không dễ đối phó như Tà Cực Tông, đặc biệt là trong số thủ hạ của Sở Hưu còn có một chí cường giả thần bí cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, Thương Thiên Lương! 

 Còn Tà Cực Đông thấy Sở Hưu đến, hai mắt sáng bừng lên. 

 Tuy hắn và Sở Hưu không thật sự chung một trận doanh, một là Minh Ma, một là Ẩn Ma. 

 Nhưng hai bên cùng là người của Ma đạo, đám lừa trọc Đại Quang Minh Tự chơi chiêu hại người không lợi mình, người trong ma đạo đương nhiên phải hợp sức. 

 Hư Vân cau mày nói: “Sở Hưu, ngươi vừa giải quyết tranh chấp hoàng vị ở Bắc Yên, bây giờ lại định đoạt lấy Nguyên Thủy Ma Quật. Lấy được quá nhiều cũng không phải chuyện tốt đâu. 

 Một khi Nguyên Thủy Ma Quật xuất hiện chắc chắn sẽ kéo theo vô số máu tươi và giết chóc. 

 Đại Quang Minh Tự ở Bắc Yên, căn cơ của Sở Hưu ngươi cũng ở Bắc Yên, chẳng lẽ ngươi muốn để toàn bộ Bắc Yên bị cuốn vào hỗn loạn?” 

 Sở Hưu lắc đầu nói: “Hư Vân đại sư, ngươi là cao tăng Phật môn, chẳng lẽ không hiểu đạo lý là con người thì ai cũng tham lam? 

 Quyền thế ở Bắc Yên, ta muốn. Bảo bối trong Nguyên Thủy Ma Quật, ta cũng muốn! 

 Làm những chuyện hại người không lợi mình nhiều lần sẽ không tốt đâu. Nếu Hư Vân đại sư không muốn cho, vậy chúng ta chỉ có thể ra tay cướp đoạt!” 

 Tuy nguyên nhân Độc Cô Duy Ngã ma diễm ngập trời, xưng bá giang hồ không phải là vì Nguyên Thủy Ma Quật mà là vì hắn là Độc Cô Duy Ngã. 

 Nhưng bốn chữ Nguyên Thủy Ma Quật như cây gai trong lòng tông môn Chính đạo, còn đâm sâu vào tận đáy lòng. 

 Bọn họ không muốn có người đi vào Nguyên Thủy Ma Quật, trở thành Độc Cô Duy Ngã thứ hai. 

 Cho nên sau khi nhận được tin, Đại Quang Minh Tự lập tức đi tới chặn đường. Thậm chí bọn họ không buồn nhìn xem bên trong có cái gì, lập tức ra tay phong tỏa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play