Bạch Liễu nhìn theo ánh mắt của Jelf, bức tượng vẫn đang cúi đầu nhìn mặt nước, không hề nhúc nhích.

Andre bị tiếng la hét làm hoảng sợ, hắn ta hung tợn tung một quyền vào đầu Jelf: “Fuck! Di chuyển cái đ*t mẹ mày! Nó nhúc nhích chỗ đéo nào! Mày mà còn như thế một lần nữa bố sẽ xé nát họng mày, để xem mày còn kêu được không!”

Jelf ôm chặt lấy cái đầu bị đấm, nhìn Andre đầy sợ hãi, cậu ta cuộn mình như một quả bóng, khẽ giọng lẩm bẩm: “Cô ấy di chuyển, cô ấy thực sự di chuyển mà…”

Lucy cũng bị Jelf làm cho nổi da gà, cô cười miễn cưỡng: “Jelf, cậu có chắc không phải là do cậu nhìn nhầm không? Tượng này không có tròng mắt, làm sao biết được cô ấy đang nhìn cậu?”

Đó là một bức tượng nàng tiên cá màu trắng sữa được làm bằng sáp, pho tượng mang kết cấu vừa trong trong vừa mờ ảo đặc biệt*, trên mặt còn khắc những giọt nước trông như đang chảy xuống.

Mặc dù bức tượng được chạm đôi mắt nhưng lại không có tròng đen, toàn bộ vùng mắt là một màu trắng tinh, giống như một vật chết có mắt không tròng đứng trước cửa khách sạn.

“Mấy người không phát hiện ra sao?” Giọng của Jelf càng ngày càng nhỏ, vẫn còn run rẩy. “Dù xe của chúng ta có lái đi đâu cũng bị bức tượng này nhìn thẳng vào, ánh mắt của cô ấy chắc chắn đang chuyển động…”

“Chuyện này à… Tôi còn tưởng là gì…” Lucy thở phào nhẹ nhóm, cuối cùng mỉm cười thoải mái. “Chắc là giống như bức họa “Mona Lisa mỉm cười” nhỉ? Dù ở góc độ nào thì cũng có cảm giác người trong bức chân dung đang nhìn mình.”

“Không, việc dù ở góc độ nào người xem đều có cảm giác nhân vật trong tác phẩm đang nhìn mình chỉ có ở trên mặt phẳng 2D thôi, không thể tạo ra trên khối 3D, tức bức tượng này không có khả năng xuất hiện tình huống đó.” Bạch Liễu bình tĩnh phản bác Lucy. “Jelf nói đúng, đôi mắt của bức tượng này đang theo dõi chúng ta.”

Cũng giống như những người dân trong thị trấn nhìn chằm chằm vào bọn họ khi vừa đặt chân đến, đôi mắt như thể đang nhìn con mồi bước vào khu vực săn của mình.

Thứ này chắc là một loại quái vật rồi.

Ý nghĩ vừa bật ra trong đầu, đồng xu trên ngực Bạch Liễu bất ngờ rung lên, một bảng điều khiển mới tinh hiện ra. Bảng trò chơi biến thành một cuốn sách thời trung cổ dày cộp cũ kỹ, từ từ mở ra trước mặt Bạch Liễu.

【Xin chúc mừng người chơi đã khám phá ra quái vật đầu tiên trong trò chơi và mở khóa quyển Sách Quái Vật -《Thị trấn Siren 》số đặc biệt (1/4)】

Trên trang sách hiện lên một tấm ảnh, bức tượng người cá với khuôn mặt tái nhợt ẩn mình trong biển sâu, chỉ lộ ra non nửa khuôn mặt, đôi mắt không tròng đen nhìn chằm chằm Bạch Liễu, như thể muốn bò ra khỏi tấm ảnh.

【Tên quái vật: Tượng sáp người cá (trạng thái nhộng)】

【Chỉ số tấn công: ??? (Chưa mở khóa, sẽ mở khóa sau khi chiến đấu)】

【Phương thức tấn công: ?? (Chưa khám phá)】

【Nhược điểm: ?? (Chưa khám phá)】

Những chỗ đánh dấu chấm hỏi đều có vết mực đen, không thấy rõ cụ thể là viết gì, phía sau có lời giải thích viết bằng chữ huỳnh quang.

Dưới dòng nhược điểm có mấy câu:

【Lưu ý: Bạn có thể nhận được điểm tương ứng và phần thưởng đặc biệt bằng cách khám phá và làm đầy thông tin của trang Sách Quái Vật. Nếu thu thập được tất cả các trang Sách Quái Vật, bạn có thể lấy đi thứ quý giá của chúng trong phó bản trò chơi.】

Cuốn Sách Quái Vật của《Thị trấn Siren 》có bốn trang, các trang ở phía sau Bạch Liễu không thể lật được, cho thấy rằng nó chưa được mở khóa, đó chắc là những con quái vật khác.

Giống như chiến đấu với quái vật sau đó sẽ nhận được phần thưởng. Mức độ nguy hiểm của quái vật càng cao thì【đồ vật】cuối cùng bạn có thể nhận được sẽ càng tốt.

Nhưng mấy cái điều kiện thăm dò, thậm chí còn có cả chiến đấu, đây chắc là để khuyến khích người chơi dâng hiến bản thân vào con đường chết, khiêu khích quái vật…

Sức chiến đấu chỉ lớn bằng nữ sinh cấp ba phang cặp sách – Bạch Liễu sờ sờ cằm suy tư.

Lucy hoảng sợ níu chặt lấy cánh tay Bạch Liễu: “… Cô ấy thật sự động đậy hả?!”

“Sao mà động được?!” Andre dường như cũng bị mấy lời nói rất có lý của Bạch Liễu lây nhiễm: “Bạch Liễu! Nếu mày vì tham sống sợ chết mà bịa ra mấy thứ vớ vẩn này để trốn tránh, mày có thể bấm nút biến ngay lập tức! Nhưng sau khi đi về, mày phải tự động từ bỏ Lucy, rồi quỳ xuống liếm nước tiểu trên giày da của tao!”

Đây hẳn là nội dung của cuộc cá cược giữa Bạch Liễu và Andre.

Vẻ mặt của người lái xe trông khá kỳ quái, nhưng cuối cùng vẫn buông lời bông đùa như thường lệ: “Trời khuya lắm rồi, mấy anh bạn có chắc là không nhìn lầm không? Làm sao một bức tượng lại có thể chuyển động được? Nếu có, thị trấn của chúng tôi đã gói ghém nó đưa vào tủ kính trưng bày rồi. Nó sẽ trở thành công cụ thu hút khách du lịch! Có thể kiếm được rất nhiều tiền! Tượng người cá chỉ là một nét đặc trưng của thị trấn chúng tôi, ở đâu mà chả thấy, chẳng có gì đặc biệt cả.”

“Đến rồi. Xuống xe nào. Tối nay hãy nghỉ ngơi cho tốt nhé, để sáng mai dậy đi chơi thật vui vẻ!” Tài xế mở cửa tiễn bọn họ.

Bạch Liễu ngoái đầu lại nhìn người cá trong đài phun nước, từ xa, bức tượng vẫn đang quay mặt về phía họ, cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào mặt nước, như có như không dõi theo những vị khách không mời.

Nhưng Bạch Liễu nhớ rõ, khi xe vừa lái tới, bức tượng người cá phía trước không phải đối diện với cửa khách sạn mà là đối diện với cánh cổng ra vào.

Ngoài ra ở hai bên trái phải vị trí nơi hành lang lối vào còn có hai tượng sáp người cá khác, tay cầm quyền trượng, miệng nở nụ cười méo mó không hề giả trân, chúng dường như đang đóng vai người phục vụ chào đón khách, nhưng biểu hiện lại như bị ép buộc phải đứng đây.

Sau khi bước vào khách sạn, bọn họ phát hiện bên trong khắp nơi đều là những bức tượng người cá đủ loại lớn nhỏ, thậm chí phía sau quầy tiếp tân còn có một bức tượng người cá trên tay cầm tiền, mang dáng vẻ thu ngân.

Đúng như những gì tài xế nói, tượng người cá dường như là một nét đặc trưng của thị trấn Siren, có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi, nhưng thế này cũng quá nhiều rồi, từ việc trang trí tượng trên đèn cho đến hình chạm khắc trên hộp đựng bút ở quầy lễ tân – tất cả đều là người cá, có thể thấy hình tượng người cá không chỉ hiện diện ở khắp mọi nơi mà còn là thứ không thể tách rời với mỗi người nơi đây.

Những bức tượng sáp này đều có một điểm chung, Bạch Liễu nhận thấy dù hành khách có đi đến đâu, những bức tượng người cá được đặt ở nhiều vị trí khác nhau đều sẽ gây ảo giác như đang nhìn thẳng vào người xem. Hơn hết, không có bức tượng nào có tròng mắt, nói một cách logic hơn thì những bức tượng không có đồng tử này khó có thể cho người ta cảm giác rằng nó đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng Bạch Liễu lại cảm nhận được rõ ràng.

Bị một số lượng lớn các bức tượng sáp được sắp xếp dày đặc nhìn chằm chằm vào thật sự rất khó chịu. Ngay cả Andre, người luôn gào thét và chế nhạo Bạch Liễu là kẻ nhát gan, sau khi bước vào cũng nổi da gà không ngừng. Jelf rùng mình trốn sau lưng Andre, so với việc bị đánh, cậu ta còn sợ nơi này hơn.

Lucy đi theo Bạch Liễu, nắm lấy tay cậu, khuôn mặt xinh đẹp như hoa hơi tái nhợt, có vẻ cô nàng cũng bị dọa trước cách trang trí kỳ lạ của khách sạn này.

Bạch Liễu bình tĩnh đi tới nói chuyện với nhân viên lễ tân: “Xin chào, tôi tên là Bạch Liễu, chúng tôi đã đặt trước phòng ở đây.”

Đứng ở quầy lễ tân là một thanh niên với nước da trắng bệch như đá cẩm thạch, mặc chiếc váy kiểu Scotland dài chạm sàn, đi lại dường như hơi bất tiện. Khi anh ta đứng yên, thậm chí còn làm người khác khó lòng phân biệt đây là người thật hay là tượng.

Nhóm Bạch Liễu vừa bước tới, người nọ đột ngột di chuyển, Lucy giật mình, còn nghĩ rằng bức tượng bỗng dưng nhúc nhích, cô che mặt kêu lên: “Oh my god! Anh trắng như tượng ý!”

“Xin lỗi.” Nhân viên lễ tân nhìn họ với vẻ áy náy. “Tôi bị bạch tạng, làm mọi người hoảng sợ rồi, thật ngại quá. Ngài Bạch phải không? Anh đã đặt bốn phòng, thuê trong vòng một tuần vào tuần trước, chi phí đã được thanh toán. Đây là thẻ phòng, chúc mọi người vui vẻ.”

Bạch Liễu nhận lấy thẻ phòng, khi nghe nói bốn phòng đã được đặt, cậu thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cậu không hề muốn cùng phòng với Lucy.

Dường như Lucy cũng hiểu, cô nàng này vừa nãy hoảng sợ rất nhanh mà giờ lấy lại tinh thần cũng rất mau. Cô nhìn Bạch Liễu với ánh mắt trêu chọc “Cục cưng anh thật đúng là đồ thẹn thùng”, nhưng vẻ mặt của cậu vẫn dửng dưng không thay đổi.

“Tôi muốn hỏi một chút, tại sao trong khách sạn này lại có nhiều tượng sáp người cá như vậy?”

Nhân viên lễ tân bình tĩnh trả lời: “Thưa ngài, người cá đã cho chúng tôi mọi thứ. Thị trấn Siren vốn không có gì đặc sắc, nhưng kể từ khi xác của người cá được tìm thấy, ngày càng nhiều khách du lịch đến đây, chúng tôi có tiền, có tất cả. Vì vậy chúng tôi rất biết ơn ‘ngài’. Ở đây, hộ gia đình nào cũng có nhiều tượng sáp người cá như vậy, chúng như bùa hộ mệnh cho chúng tôi vậy.”

Bạch Liễu chỉ vào bức tượng ở phía sau quầy lễ tân: “Tượng sáp người cá thật đa dạng đủ loại ha. Bức tượng phía sau trông giống hệt anh, chất liệu của nó có vẻ cũng khác so với những bức tượng kia…”

Thực ra vừa nãy không phải Lucy không phân biệt được đâu là tượng đâu là người thật, mà là vì tượng người cá phía sau quầy trông giống lễ tân như đúc, thậm chí biểu cảm còn sống động hơn người thật, nhìn khá dữ tợn.

Đôi mắt của bức tượng nhìn thẳng vào người lễ tân trẻ tuổi đứng trước mặt, dù có di chuyển đi đâu cũng không rời lấy một li, như thể muốn nhào ra ngoài, dùng hàm răng và móng vuốt xé nát người trông giống hệt nó. Khiến người xem không rét mà run. Chất liệu của bức tượng người cá này có vẻ khác biệt, thoạt nhìn cũng khá mới, không bám đầy bụi như mấy bức tượng sáp khác.

“Vâng, thưa ngài.” Nhân viên lễ tân ngước mắt lên nhìn thẳng Bạch Liễu. “Tượng người cá phía sau là bùa hộ mệnh của riêng tôi. Chúng tôi thường sẽ đặt khắc một bức tượng người cá giống hệt bản thân. Khi tai họa xảy ra, những tấm bùa điêu khắc này sẽ bị ma quỷ phá hủy, thay chúng tôi gánh lấy nguy hiểm.”

Bạch Liễu cảm thấy khá thú vị, [tượng sáp bùa hộ mệnh] này hiển nhiên khác với những loại tượng trang trí khác.

【Người chơi tiếp thu được kiến thức mới – Bảng giao diện tượng người cá trong《Sách Quái Vật Thị trấn Siren》được làm mới】

【Tên quái vật: Tượng sáp người cá (trạng thái nhộng), tượng sáp bùa hộ mệnh (trạng thái kén)】

Nhộng và kén? Quái vật tên【Tượng sáp người cá】này có hai trạng thái khác nhau?

Bạch Liễu chậm rãi suy nghĩ, nhộng là trạng thái khi chưa trưởng thành chưa phá kén, phá kén xong sẽ trở thành bướm, kén là trạng thái sau khi trưởng thành và nở thành công, cũng có thể nói là vỏ để lại để bảo vệ xác, có lẽ là giống như lễ tân nói là gánh nguy hiểm thay…

Phỏng chừng tượng sáp người cá này còn có hai trạng thái là【ấu trùng】và【bướm】, trực giác Bạch Liễu cảm thấy hai trạng thái này sẽ nguy hiểm hơn【nhộng】và【kén】rất nhiều. Hiện tại xem ra tượng sáp người cá ở trạng thái【nhộng】và【kén】không có ý định chủ động tấn công con người, nhưng cũng có thể【phương thức công kích】sẽ là loại mà Bạch Liễu không nhận ra, chẳng hạn như các loại tấn công tinh thần.

Cậu cảm thấy bị những bức tượng người cá ở khắp sảnh nhìn chằm chằm vào khá là sang chấn tâm lý.

Bạch Liễu phân phát thẻ phòng, Lucy liền quấn lấy: “Em muốn ngủ cùng phòng với anh cơ.”

Nhưng Bạch Liễu lại nói: “Tôi chưa chứng tỏ được bản lĩnh của mình với cậu, không xứng đáng có được cậu.”

Lý do được thông qua. Lucy cảm động không thôi rời đi, trước khi đi cô nàng còn muốn hôn tạm biệt Bạch Liễu nhưng bị Andre tức giận ngăn lại.

Cảm ơn Andre! Hy vọng Andre sẽ qua khỏi đêm nay!

Bạch Liễu thật lòng hy vọng Andre có thể sống lâu một chút, nếu không cậu thật sự không chịu nổi Lucy.

Cô gái này nhiệt tình, hào phóng, lại còn cực thích cậu, thuộc kiểu Bạch Liễu không xử lý nổi. Cậu cảm thấy Lucy như muốn ăn thịt mình, dọc đường đi còn bị cô nàng táy máy tay chân không ít, chốc chốc sờ tay, lát sau lại sờ đùi, điều này khiến Bạch Liễu – một thần giữ của, rất muốn nói với Lucy, cơ thể cũng là tài sản riêng, vì vậy sờ một lần lấy năm nhân dân tệ.

Bạch Liễu dùng chìa khóa mở cửa phòng mình, cậu tiến vào sau đó liền dừng bước.

NPC do Bạch Liễu thủ vai là một người giàu có, cậu ta đặt một phòng đơn chất lượng cao, đồ trang trí trong phòng rất tinh xảo và tỉ mỉ, tuy nhiên từ hình dáng đèn bàn đến các tác phẩm sáp điêu khắc trên tủ đầu giường, tất cả đều là người cá. Bạch Liễu đi vào, ánh mắt của tượng sáp người cá điêu khắc nhỏ đến khó phát hiện, nó hơi chuyển động , nhìn về phía Bạch Liễu.

Bảng giao diện nhảy ra:

【Kích hoạt nhiệm vụ chính: Người chơi Bạch Liễu ở trong phòng an toàn vượt qua đêm nay, sống sót cho đến ngày mai, hơn nữa không bị ấp trứng. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng: 20 điểm tích lũy】

*** Kết cấu vừa trong trong vừa mờ ảo có lẽ là kiểu tượng như thế này nè

*** Kết cấu vừa trong trong vừa mờ ảo có lẽ là kiểu tượng như thế này nè

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play