Edit: Dứa đại ca
Triệu Đông Tường hoang mang lo sợ, chỉ biết bản thân không ngừng chạy trốn.
Ông ta hối hận, đáng lẽ ông ta nên thẳng thắn với mọi người, không nên vì những thứ buồn cười như mặt mũi mà đặt bản thân vào giữa sự nguy hiểm như vậy, nếu khi đó ông ta nói rõ chân tướng cho những người khác để mọi người cùng nhau nghĩ cách, nói không chừng đã có thể tránh khỏi tình hình như hiện tại.
Trong lòng ông ta càng nôn nóng, tiếng chuông gió lại càng rõ ràng hơn.
Ông ta nhớ đến tiếng kêu thảm thiết khi Tào Tĩnh bị tên hề kéo đi, còn cả hình ảnh móng tay cắm chặt trên sàn nhà, cả người ông ta run rẩy không thôi, ông ta biết bản thân đã mở ra chiếc hộp ma thuật Pandora, ông ta sợ bản thân sẽ chết thảm giống như Tào Tĩnh, nên không ngừng cầu nguyên trong thâm tâm, nhưng vẫn không có cách nào khống chế việc càng ngày mình càng nghe rõ tiếng chuông gió hơn.
“Cút ngay! Tất cả chỉ là ảo giác thôi! Tôi bây giờ không hề lái xe, tôi không hề lái xe!” Ông ta cuối cùng cũng chạy đến chỗ cuối hành lang, nơi đó không có chỗ để đi, lúc này tinh thần ông ta đã không còn tinth táo, không ngờ lại quay đầu chạy đến chỗ giữa hành lang, muốn trốn trong nhà WC: “Tôi không hề lái xe, là do hắn tự đâm vào, có thể trách tôi sao! Có thể trách tôi sao!”
Triệu Đông Tường rất may mắn, lúc loạng choạng chạy đi còn sờ soạng khắp nơi, vậy mà thật sự tìm được nhà WC, ông ta vừa thấy nhà WC thì vội vàng chạy vào đó, tìm đến tận gian trong cùng, chui vào đó khóa kỹ cửa lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT