Translator: Trần Thu
Đỉnh đầu Từ Minh Lãng sắp nổ đến nơi rồi, mấy cái chữ Hán này dùng một kiểu phương thức khó lòng mà giải thích được tổ hợp lại, biến thành một câu nói mà anh không tài nào hiểu được.
Anh chỉ vào chữ mà hỏi: “Này là có ý gì đây?”
“Ý trên mặt chữ thôi, trong số chúng ta có một người đã biết mọi thứ ngay từ đầu, hoặc có thể hắn vốn không phải là con người.”
Từ Minh Lãng: “Anh nghi ngờ ai?”
Vu Hạo Hoài nhìn về phía chiếc xe Van. Từ Minh Lãng nghĩ ngợi một chút rồi hỏi: “Anh nghi ngờ Chu Tuyết Vinh?”
Vu Hạo Hoài gật đầu.
Từ Minh Lãng coi thường bật cười ra thành tiếng, bỗng nổi giận, túm lấy cổ áo của Vu Hạo Hoài mà mắng mỏ: “Thế nên đây mẹ nó là nguyên nhân mà anh tự ý phóng hỏa à? ! Anh có còn là người không! Chỉ dựa vào một tờ báo chẳng biết đứa nào im ra đặt ở đấy mà anh liền muốn đẩy cậu ta vào chỗ chết, để chúng tôi cùng đi chết sao? Anh có biết một đường này là ai đã cứu tôi, cứu Diệp Gia Văn hay không!” “Tôi thật sự không cố tình phóng hỏa mà….” Vu Hạo Hoài ngoảnh về phía sau, hối hận thủ đoạn thả con săn sắt bắt con cá rô của mình quá tệ, cái hay không nói lại đi nói cái dở.
Từ Minh Lãng bỏ cổ áo của đối phương ra, Vu Hạo Hoài lại nói: “Chúng ta đã sớm chẳng còn ở trong thế giới lúc đầu rồi, có cái thế giới bình thường nào lại đi có người mẫu Giả nhân giống lại giết người cơ chứ? ! Chúng ta nhất định là đã bị ** giám sát rồi, tôi dám nói giờ này phút này người gửi thư mời đang nhìn vào chúng ta, người đó rất có khả năng là Chu Tuyết Vinh.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT