Translator: Trần Thu
Miêu Phóng là người phản ứng lại đầu tiên, cậu ta kêu to một tiếng, dọa cho Từ Minh Lãng một phen.
Chẳng qua những điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, Từ Minh Lãng bất lực nhìn cột nhà từ từ đổ sập xuống cuốn theo lớp bụi mù trắng xóa, mà anh lại chẳng làm được gì cả.
“Chu Tuyết Vinh! !” Từ Minh Lãng nghe thấy bản thân đang gào to.
“Diệp Gia Văn!”
Cả quá trình mà bức tường đổ ập xuống tựa như diễn ra một cách chậm rãi vậy, lúc Từ Minh Lãng tỉnh táo lại, chỗ mà Chu Tuyết Vinh đứng hồi nãy đã chỉ còn lại một đống bụi mù, còn có một đốm lửa nho nhỏ.
Cột nhà đập thẳng vào chính giữa kệ hàng hóa, giống như cái cách mà chiếc nhẫn kim cương được đặt trong hộp nhẫn vậy, tỷ lệ Chu Tuyết Vinh còn sống sót trở về thực sự là rất thấp.
Từ Minh Lãng và Miêu Phóng im lặng, không chỉ bởi bị shock mà còn là vì ngạt khói, mỗi lần hít thở đều rất khó khăn. Từ Minh Lãng nghĩ một cách mỉa mai, chắc có lẽ anh rơi nước mắt không ngừng cũng là bởi vì cay mắt mà thôi.
Từ Minh Lãng còn có hơi hối hận, anh không nên để cho Chu Tuyết Vinh cõng Diệp Gia Văn, cũng không nên để cho cậu cõng thêm một balo đầy nước sạch và đồ uống như vậy, nếu không phải như thế thì dựa vào khả năng của cậu cũng không đến nỗi phải chết dưới cây cột nhà kia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT