Trời bị chọc một lỗ thủng, mưa trút xuống cũng phá lệ lớn hơn, rầm rầm tất cả đều rơi xuống, nước đọng bên ven đường không ngừng chảy xuống cống thoát nước.
Ngu Thu bị anh hỏi khó thì nghẹn họng nói không nên lời. Đôi mắt sáng bóng mở to, lông mi ướt sũng, hốc mắt đỏ rực trông vô cùng đáng thương. 
Ngày thường nhanh mồm nhanh miệng nhưng lúc này lại không phát huy được. 
Thẩm Minh Đăng cũng buông cậu ra đúng lúc, hai tay anh cọ nhẹ vào nhau, lau khô mấy giọt nước mắt còn đọng lại.
"Mưa lớn như vậy lái xe không an toàn, để tôi bảo Văn Sách hẹn lại lần khác."
Ngu Thu nghiêng đầu sang chỗ khác: "Không cần anh quan tâm."
Mưa to như vậy, nếu bây giờ cậu xuống xe chờ Văn Sách thì chắc chắn sẽ bị mưa xối ướt như chuột lột. Có điều vừa rồi cậu đã nói mấy lời đó, bây giờ rút lại chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?
Thẩm Minh Đăng cũng thả lỏng tâm trạng hơi nóng nảy, giả vờ mở điện thoại lên: "Nếu không dời hẹn thì có thể anh ta sẽ bị kẹt trên đường."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play