Tôi không dùng xe ngựa có gắn gia huy. Vì tôi không muốn để lộ thân phận của mình.
Bên cạnh đó, tôi và Leah khi ra ngoài thường thích mặc những bộ đồ sang trọng nhưng gọn gàng hơn. Không có lý do to tát gì cả, chỉ là những bộ đồ đó rất dễ di chuyển.
Có lẽ vì vậy mà khi ra ngoài, mọi người thường nghĩ chúng tôi chỉ là quý tộc trung lưu hoặc là thường dân khá giả nào đó.
Thực ra, như vậy cũng không tệ. Tôi nhận được sự tôn trọng đúng mực, và tôi nhờ đó cũng không quá nổi bật.
“Phu nhân, tôi có cần đi cùng ngài không?” Người đánh xe sau khi đậu xe gần điểm đến thì lên tiếng hỏi.
“Không, không cần đâu. Ta sẽ đến cửa hàng bánh ngọt đằng kia.”
Người đánh xe bỏ mũ và cúi đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT