Thẩm Như Ý khen xong, thẳng người vỗ tay bốp bốp bốp.
Thẩm Quế nhìn lại, mỉm cười thật tươi: “Chẳng phải vậy sao, chị của em nói được thì làm được. Chị cũng đã nhân từ cho anh ta cơ hội rời đi rồi, nếu anh ta đã không muốn, còn ở đâu khóc lóc van nài làm người ta chán ghét thì đừng trách chị ra tay. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, mặc dù đập anh ta hai lần nhưng chị vẫn cảm thấy không thể nào hả giận được, thật là để anh ta được lợi, chân què còn có thể chạy nhanh như thế…”
Nói xong, Thẩm Quế cầm lấy cái xẻng, định đi vào nhà.
Chỉ là cô ấy vừa quay lưng, Thẩm Như Ý đã nhanh mắt nhìn thấy thứ gì đó dưới chân cô ấy, đó là một vật thể to bằng nửa bàn tay.
"Chị hai, chị nhìn cái đó là gì vậy?"
Thẩm Quế dừng bước chân, thuận theo ngón tay của Thẩm Như Ý nhìn xuống, nhíu mày lại, nhặt vật đó lên — hóa ra là một mảnh giấy không đều đã gấp đôi.
Vài bước quay lại, Thẩm Quế mở mảnh giấy ra, xem với Thẩm Như Ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play