Mỗi một câu nói của Thẩm Như Ý càng khiến sắc mặt của Thẩm Quế đen hơn một phần, đợi cô nói xong, mặt Thẩm Quế đã đen như cục than.
“Chị hai?”
Thẩm Quế nắm chặt tay đấm mạnh vào đùi, nghiến răng nói: "Chị thật không ngờ anh ta lại là một tên khốn nạn như vậy! Đối xử với mẹ ruột của mình còn tàn nhẫn như thế!"
Thẩm Như Ý vỗ nhẹ vào cánh tay cô ấy an ủi: "Nhưng bây giờ chị biết cũng không muộn, sau này tránh xa anh ta ra là được."
Thẩm Quế lẩm bẩm hai tiếng, rồi như nghĩ đến điều gì, quay đầu nhìn sang: "Như Ý... nói ra thì, trước đây khi nghe em mắng chửi anh ta, chị... chị còn có chút giận em... Chị thật không thể ngờ anh ta lại là loại người như vậy..."
Sau cơn giận, cô ấy giống như quả bóng bị xì hơi, đôi vai thõng xuống, hàng lông mày cũng rủ xuống.
Thẩm Như Ý kéo tay cô ấy qua, cười tươi: "Chị hai, chuyện này không phải lỗi của chị. Là Diệp Lương quá biết đóng kịch, lừa chị bao lâu nay, chị cũng đừng cảm thấy gánh nặng tâm lý, tóm lại tất cả đều là lỗi của Diệp Lương, bây giờ chị buồn, chi bằng mắng anh ta vài câu cho hả giận."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT