“Cháu nói đều là thật?”
Mày trưởng thôn Trương Vi Dân nhăn một cái thành chữ xuyên 川, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.
“Là thật.”
Thẩm Như Ý không hề lo sợ, tiếp đó kéo cánh tay Kiều Mỹ Linh, hơi kéo tay áo bà ấy lên, thình lình lộ ra vết thương xanh tím cực kỳ đáng sợ trên cánh tay.
“Trời ạ!” Trương Mạch Mạch chỉ liếc mắt một cái đã không nhịn được há to miệng hít vào một hơi, “Xuống tay tàn nhẫn như vậy sao!”
Thẩm Quế nhìn vết thương của mẹ, lửa giận trong lòng cũng bốc lên, "Đúng là, ba tôi —— tôi thật là không muốn gọi ông ta là ba! Việc ông ta làm, còn quá đáng hơn so với cái này! Tôi ——”
Cô ấy vừa quay đầu liền nhìn đến sắc mặt Kiều Mỹ Linh tái nhợt, câu nói tiếp theo có cố thế nào cũng nói không nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play