Lần này Kiều Mỹ Linh còn phản ứng lớn hơn so với Thẩm Quế.
Thẩm Như Ý ngây ra chớp mắt một cái, cười rộ lên, “Mẹ, mẹ yên tâm, bất kể như thế nào con đều không nghe lời bọn họ chấp nhận chuyện kết hôn này. Đám người bọn họ ai muốn gả thì tự gả mình đi.”
Lời này chính là đại nghịch bất đạo, nhưng Kiều Mỹ Linh lại không có phản ứng gì lớn mấy, hiện tại quan trọng nhất chính là con gái của bà ấy. Cái gì mà tam tòng tứ đức, vẫn nên gạt sang một bên.
Bầu không khí giữa ba người khó lắm mới khoan khoái hơn một ít, phía cửa gỗ lại đột nhiên truyền đến tiếng bang bang nặng nề, tiếng động kia lớn đến mức làm cho trong lòng người ta rơi lộp bộp.
“Thẩm Như Ý, mày ra đây! Mau ra đây!”
Giọng quá thô cuồng chứa đầy tức giận này, vừa nghe liền biết là người ba đáng ghét kia của cô.
Thẩm Như Ý đứng lên, đang muốn đi ra thì lại bị ai đó kéo quần áo lại. Vừa quay đầu nhìn lại, đã thấy Kiều Mỹ Linh mặt đầy lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play