Thẩm Như Ý lắc đầu, “Em quên chưa nói cho anh, ba mẹ em —— hai người trong thành phố ấy, hôm nay tới.”
Lúc trước Thẩm Như Ý nhảy sông, khiến cho cô nổi tiếng khắp thôn, chuyện của cô truyền đi xôn xao, Quý Nhược Tùng đương nhiên cũng đã được nghe nói.
Anh hơi nhíu mày, có chút lo lắng, “Cô. . .”
“Anh không cần lo lắng cho em, em không quan tâm bọn họ.”
Thẩm Như Ý nói rất thật lòng, nhưng Quý Nhược Tùng chỉ cho là cô đang ra vẻ kiên cường.
Nhưng anh cũng không nói mấy lời an ủi, anh biết mình ăn nói vụng về. Chỉ đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay sát bên Thẩm Như Ý.
Trên mu bàn tay truyền đến ấm áp, Thẩm Như Ý mỉm cười, cầm ngược lại tay của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT