Sinh sống ở nơi dân quê, chẳng phải Thẩm Nghênh Đào lúc đó sao?
Tuy nói hiện tại cô ta đã là cô chủ trong thành phố, nhưng ở trong mắt Cố Hứa Thiến, cô ta vẫn là cái đồ quê mùa. Đồ quê mùa này mỗi ngày quấn lấy anh trai cô ta, mà anh trai cô ta lại vẫn chiếu đơn chấp nhận hết, cô ta chỉ có thể nói ánh mắt của anh trai cô ta thật sự là càng ngày càng tệ.
Sao Thẩm Nghênh Đào có thể không rõ ý tứ của cô ta được, nhưng trên mặt vẫn là không hề gợn sóng như cũ, ấm giọng nói: “Bà nội, Thiến Thiến là người ngay thẳng đại lượng, bà xem không bằng bà nội thu thập một căn phòng ra...”
Thẩm Như Ý yên lặng thở dài, tình tiết này cô thật sự không có cách nào nghịch chuyển, chỉ có thể trơ mắt nhìn bà nội dẫn sói vào nhà rồi.
Ánh mắt của cà cụ Thẩm căn bản không có cách nào dời khỏi chồng tiền với phiếu giấy kia, hiện tại lại bị Thẩm Nghênh Đào hạ một bậc thềm cho, sao có thể không muốn được, vội vàng nói: “A, được! Chỉ có điều cái này ngoại trừ tiền ăn ở, còn tiền cơm nước...”
Cố Hứa Thiến sờ sờ mái tóc của mình, hừ nhẹ, “Được rồi, quản làm gì phí này phí kia, tôi đương nhiên bỏ ra được. Nhưng tôi đã đứng ở chỗ này lâu như vậy, còn không cho tôi đi vào?”
Bà cụ Thẩm cười làm lành, lập tức tránh khỏi cửa lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT