Thẩm Như Ý ngẩn ra, Chu Tiểu Hàn đẩy cô một phen, làm mặt quỷ, “Mau đi đi, người ta gọi cậu đó.”
Triệu Kỳ càng thêm bất mãn, nhìn dáng vẻ của Thẩm Như Ý kìa, giả vờ thẹn thùng cái gì chứ! Đúng là làm ra vẻ!
Thẩm Như Ý không chú ý tới biểu cảm âm trầm của Triệu Kỳ, chạy như điên tới, giơ ngước gương mặt tươi cười xán lạn lên, “Làm sao vậy, anh tìm em có việc gì?”
Lúc mới bắt đầu làm việc, đều là cô bám theo Quý Nhược Tùng, không nghĩ tới hiện tại anh lại chủ động tới tìm mình.
Gương mặt Quý Nhược Tùng lạnh lùng, thấp giọng nói: “Cô đừng đưa đồ ăn vặt cho Xảo Vân nữa.”
Nói xong, anh mở nắm tay ra, bên trên là hai viên kẹo.
Anh không biết Thẩm Như Ý rốt cuộc có ý gì, chỉ là bởi vì mình đã từng cứu cô nên bây giờ cô liền bám theo mình mỗi ngày, này còn chưa tính, cái này có thể làm như không thấy, nhưng Thẩm Như Ý lại còn cứ không có việc gì liền đi tìm em gái của anh thì không thể được, trẻ con rất dễ lừa. Không phải anh không biết bà nội của Thẩm Như Ý hạng người gì, mà Thẩm Như Ý rốt cuộc có đơn thuần giống như cô biểu hiện ra ngoài hay không, anh cũng không thể xác định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT