Ngày đầu tiên đến trường cũng không có việc gì quan trọng, người ở ký túc xá lại quá mức lãnh đạm, Bạch Hiển sửa sang lại giường ngủ của mình, rồi ngồi ngẩn người trên giường.

"Tích!" Quang não trên cổ tay hiện tin nhắn, âm thanh cũng không lớn, nhưng ở ký túc xá im lặng thì rất rõ ràng, trong đó một nam sinh tóc húi cua quay đầu lại nhìn hắn, ngữ khí hung dữ nói, "Về sau ở trong ký túc xá hãy bật chế độ im lặng, tránh làm phiền người khác."

Một người khác cũng lớn tiếng, nhưng không phải nói hắn mà hướng về nam sinh tóc húi cua, "Tiếng ồn của người ta cũng không lớn, ngươi như thế nào cũng quản vậy? Không hổ danh là đại thiếu gia!"

"Ngươi nói cái gì?"

"Ta nói, nơi này không phải ai cũng nghe lời ngươi, đại thiếu gia vẫn là nên chạy nhanh về nhà đi!"

"Ngươi......"

Bạch Hiển ngây ngốc nhìn bọn họ, kiên định với quyết định dọn ra ngoài ký túc xá của mình, từ trên giường trèo xuống đi ra khỏi ký túc xá.

Vừa mở quang não, liền thấy được tin nhắn của nhị ca, "Tiểu Hiển, ngươi sắp xếp như thế nào rồi? Có muốn nhị ca qua hỗ trợ không? Với lại vì cái gì ngươi lại chọn hệ chỉ huy vậy, ta cùng với Vương Kha đều ở bên hệ chiến đấu, ngươi ở bên đó không có ngươi săn sóc a!"

Phía dưới lại có thêm một tin nhắn: Khoan từ từ, ta nhớ hình như tiểu tử Đường Trữ cũng ở hệ chỉ huy, ta kêu hắn chú ý ngươi một chút.

Bạch Hiển dở khóc dở cười, vội vàng nhắn lại cho nhị ca: Nhị ca, ta đã sắp xếp xong rồi, với lại không nên quấy rầy người ta.

Bạch Quỳnh: Không được, ta đã kêu hắn phải hảo hảo chiếu cố ngươi, chết tiệt! Cư nhiên còn bắt ta đãi hắn hai bữa cơm!

Bạch Hiển nhịn không được cười lên: Vậy cảm ơn nhị ca.

Bạch Quỳnh: Ha, cảm tạ cái gì chứ, có chuyện gì thì nhớ tìm ca, gần nhất có chút bận, phải tổ chức đội tuần tra ở trường học, có thể sẽ không có cách lập tức quay về với ngươi, chính ngươi chú ý một chút, nếu có chuyện gì nhớ tìm con cẩu ngốc kia, không cần khách khí! [sao ca nói dị vậy ca =))))]

Cẩu ngốc? Khiếu thiên? Bạch Hiển càng cười vui vẻ hơn: Được rồi, ta biết rồi, ngươi bận thì cứ bận đi!

Thu hồi quang não, Bạch Hiển lựa chọn đi xuống dưới tầng xem cở sở vật chất của trường học, hắn vừa đi vừa phát hiện, Thiên Huyền không hổ là học viện đệ nhất ở chủ tinh, chưa kể đến các loại lôi đài, sân thể dục, cầu thang, phòng học, nói riêng tòa nhà thì có tận mười tòa khác nhau rồi!

Học sinh năm 1 và năm 2 sẽ được học riêng, mỗi khối có một tòa nhà trong số ba khoa, năm 3 và năm 4 được gộp lại thành ba tòa nhà giảng dạy cao hàng chục tầng. Ví dụ như bên trong hệ chỉ huy không chỉ có sáu lớp chịu phụ trách giảng dạy kiến thức mà còn được chia thành các lớp lý thuyết khác nhau được phân cấp A, B, C, ban chỉ huy lý luận\\phân tích ngự thú, cùng nhiều phòng học công nghệ cao khác kết hợp với mô phỏng thực hành trong sân huấn luyện.

Phía sau giảng đường còn có sân chơi dài hành nghìn mét, sân chơi cùng giảng đường cách nhau không quá xa, ở giữa còn có một sân chơi rộng lớn, phụ trách tập hợp cùng kéo cờ, lôi đài ngự thú khổng lồ hẳn là ở bên dưới, bên trái có các lôi đài cỡ nhỏ, cung cấp cho học sinh có thể luận bàn với nhau. Tiếp đó, là ký túc xá của lão sư, cũng là mười tầng, rộng gần 100m, bên phải là căn tin cùng với thư viện, trong góc còn một một tòa kiến trúc khá khuất tầm nhìn, Bạch Hiển quay lại nhìn một chút, phát hiện nơi này là đại sảnh nhiệm vụ.

Căn tin gồm 4 tầng, thư viện ước chừng có 7 tầng, Bạch Hiển chỉ nhìn thoáng qua liền quên đi những tính toán ban đầu, trường học thực sự quá lớn, trừ bỏ lớp thực hành do giáo viên chủ trì thì không được phép thả ngự thú, nếu không sẽ bị khấu trừ học phân [điểm tín dụng].

Đúng vậy! Nơi này còn có điểm tín dụng! Mỗi lớp có thành tích hay kiểm tra gì đó sẽ được giáo viên cho điểm tín dụng từ 1 đến 10, mà ở trong trường học, mọi giao dịch đều phải dùng tới điểm tín dụng, bọn họ lúc trước ở trong khảo hạch kiếm điểm, đó chính là điểm tín dụng khởi đầu, Bạch Hiển ước chừng có 400 điểm.

Trước khi đến phòng nhiệm vụ nhận nhiệm vụ kiếm điểm tín dụng, Bạch Hiển ít nhất có thể sống thoải mái vài tháng mà không quá lo lắng.

Đại sảnh nhiệm vụ hơi giống công hội lính đánh thuê, ngoại trừ việc những người phát nhiệm vụ đổi thành giáo sư và học sinh trong học viện, các nhiệm vụ đề ra tương đối đơn giản.

Nhưng một số nhiệm vụ vẫn cần tổ đội để hoàn thành, sẽ có người treo logo tổ đội ở bên cạnh, mặc kệ là đội tạm thời, nhưng giống như nhị ca cùng Đường Trữ vẫn có thể gia nhập đội để hoàn thành nhiệm vụ.

Ngày đầu tiên đến trường, trên sân trường có rất nhiều người đang hỏi đường, bọn họ đều bận rộn xác định các tòa nhà trong trường, một nhóm học sinh sẽ có trách nhiệm bảo vệ trật tự của trường, mặc đồng phục và mang theo găng tay, phụ trách dẫn đường và giữ gìn trật tự, Bạch Hiển còn nhìn thấy thân ảnh của nhị ca nhà mình nữa.

Bạch Quỳnh vừa mới chỉ đường cho một tân sinh đến tòa nhà giảng dạy của hệ phụ trợ, mới ngồi xuống uống một miếng nước, mèo báo vừa mới nằm úp sấp bên cạnh đột nhiên trực tiếp chạy ra ngoài.

Bạch Quỳnh: ......? ? ?

Hắn bàng hoàng đứng dậy, tưởng có chuyện gì xảy ra nhưng lại phát hiện mèo nhà mình chạy đến bên chân một thiếu niên, điên cuồng cọ vào chân thiếu niên đó, vươn móng vuốt câu lấy quần người ta đòi ôm một cái, thậm chí còn nằm xuống lộ ra cái bụng mềm mại!

Bạch Quỳnh: "Con báo nhà ngươi mau quay lại đây cho ta!!"

Mèo báo ghét bỏ liếc hắn một cái, lại tiếp tục cọ cọ.

Bạch Hiển mỉm cười bế mèo báo đứng dậy, chạy tới bên cạnh Bạch Quỳnh: "Ta đi đây nhi ca, báo tử có phải hay không lại nặng thêm, cảm giác có chút không đúng lắm!"

Bạch Quỳnh một lời khó nói hết nhìn mèo báo trong ngực hắn, "Ừm, đang trong thời kì trưởng thành, có chút lớn nhanh, ngươi như thế nào lại tới đây, có chuyện gì sao?"

"Không có gì hết, ta đã sắp xếp đồ đã xong rồi, đang đi dạo xung quanh trường, ai, hy vọng nội trong tuần sau có thể thuê được phòng ở." Bạch Hiển vừa xoa mèo báo vừa nói.

Bạch Quỳnh hiểu được một chút lời hắn, Đại học mà, ở trong cánh rừng lớn thì loại gì chẳng có, chỉ có thể an ủi hắn, "Không sao, ông ngoại rất nhanh có thể chuẩn bị tốt cho ngươi, bằng không mấy ngày nay ngươi quay về nhà ông ngoại nghỉ ngơi, rồi quay lại trường sớm một chút?"

Bạch Hiển lắc đầu, "Quên đi, tiếp tục xem xem sao, tóm lại mới ngày đầu tiên, còn quá sớm để biết được lòng người."

Bạch Quỳnh cũng không khuyên gì nữa, lập tức khoác vai hắn đùa giỡn, "Chậc chậc, người đẹp, hôm nay cho gia một chút mặt mũi nhé, cùng nhau ăn một bữa cơm, được không?"

Bạch Hiển: "......Cho ngươi một cơ hội sắp xếp lại từ ngữ của mình."

Hai huynh đệ vừa đùa giỡn vừa đi tới căn tin.



Lúc ăn cơm, Bạch Quỳnh nhân cơ hội nói cho hắn một số quy tắc của học viện, ví dụ như ở trong trường học không được thả ngự thú, một khi đội tuần tra phát hiện, sẽ bị xử phạt, nhưng nếu ngươi ở bên ngoài thả ngự thú, thì sẽ không liên quan tới học viện, mọi việc xảy ra tự gánh lấy hậu quả.

Tiếp là về làm nhiệm vụ kiếm điểm tín dụng, phần lớn là học sinh năm 3 và 4 sẽ đi làm nhiệm vụ và kiếm điểm, bởi vì khi tốt nghiệp cần đạt 5000 điểm mới được thông qua, còn năm 1 và năm 2 chủ yếu sẽ dành thời gian làm quen với chương trình học, cần chú ý nghe giảng bài, nhưng vẫn có một số trường hợp ngoại lệ như Bạch Hiển, người trong nhà đã dạy chương trình cuối cấp cho hắn rồi.

Nếu học sinh năm 3 và năm 4 tiếp nhận nhiệm vụ xảy ra việc ngoài ý muốn, trường học sẽ phái lão sư ra ngoài tìm kiếm, tất cả phí chữa bệnh sẽ được nhà trường chi trả, nhưng nếu là năm 1 và năm 2 đi cùng học trưởng học tỷ ra ngoài làm nhiệm vụ, trường học sẽ không xử lý hậu quả, đây là quy định chỉ có năm 3 và năm 4 mới được tiếp nhận nhiệm vụ.

Nhưng Bạch Hiển sẽ tuân theo nguyên tắc sao? Tuyệt đối không rồi!

Cho nên hắn rất bình tĩnh nghe nhị ca dùng ngữ khí dọa trẻ con nói với hắn: "Cho nên, đội ngũ của nhị ca có nhận thêm người không?"

Bạch Quỳnh: "......?? Ngươi hỏi cái này để làm gì? Ngươi muốn đi nhận nhiệm vụ sao? Không được, tuyệt đối không được, ngươi vừa mới nhập học, tích phân không đủ thì nói cho ta, đừng đi nhận nhiệm vụ."

Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Bạch Quỳnh, Bạch Hiển tạm thời không nói gì nữa, dù sao vẫn còn sớm, không cần vội.

Tân sinh viên không có huấn luyện quân sự, huấn luyện quân sự sẽ được diễn ra ở năm 2, vì thế sau khi kết thúc ngày đầu tiên, mọi người bắt đầu chương trình học ở Thiên Huyền.

Buổi sáng Bạch Hiển có hai tiết môn lý luận, sẽ được phân tích các loại ngự thú khác nhau, ưu nhược điểm khi chống lại trùng tộc, khi gặp trùng tộc sẽ làm như thế nào, khi ngự thú chiến đấu với trùng tộc cần lưu ý những gì?

Lúc trước, khi ở Lạc Nhật Thành thì chưa gặp trùng tộc bao giờ, giờ đây mỗi ngày đều có sách giáo khoa giới thiệu về các loại trùng tộc khác nhau, chủ yếu chính là năng lực phân hóa của các loại trùng tộc, cụ thể như là thiết giáo trùng và khinh dực trùng sẽ có đặc điểm giống với bọ cánh cứng và chuồn chuồn, nhưng năng lực tiến hóa lại có chút khác nhau.

Trùng tộc cũng được chia thành các cấp khác nhau như là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, cấp tướng và trùng hậu. Tương ứng với ngự thú sơ, trung, cao cấp, sử thi và truyền thuyết, bình thường khi gặp trùng tộc, đa số sẽ là sơ cấp và trung cấp, ngự thú cấp dưới 50 đều có thể đối phó được, còn trùng tộc cao cấp thường xuất hiện ở biên giới, còn đối với cấp tướng thì đã lâu không có xuất hiện.

Tuy nhiên một khi cấp tướng xuất hiện, thì những người trẻ tuổi như bọn họ cũng không có cơ hội tham gia, điều đó đồng nghĩa cần phải có ngự thú cấp 80 trở lên và thất long tướng mới đối phó được, trùng tộc sau đại chiến mấy trăm năm cũng chưa có xuất hiện trở lại.

Một khi cuộc chiến nổ ra, bọn họ chắc chắn không thể tham gia.

Nhưng theo những gì mà Bạch Hiển nghe được từ nhị ca, thì lúc bọn họ đi làm nhiệm vụ có cảm giác rất rõ ràng về sự xuất hiện của trùng tộc, quân đội ở biên giới đang kiểm soát một ngày chặt chẽ hơn, hơn nữa Bạch Hiển đối với trực giác của mình, sớm muộn gì trùng tộc cũng gây rối!

Đương nhiên, đối với Bạch Hiển hiện tại thì còn quá xa, hắn phải mau chóng tăng cường thực lực cho long tộc, còn phải gia tăng giá trị tín ngưỡng cho long tộc nữa.

Sau khi cẩn thận nghiên cứu, hắn phát hiện ngự thú long tộc có lợi thế hơn khi đối mặt với trùng tộc, dù có so sánh với chủng tộc ngự thú nào đi chăng nữa, thì trùng tộc trời sinh có sức mạnh to lớn, cả người chúng nó được bao bọc với lớp vỏ ngoài cứng cáp, vuốt và đuôi cũng chúng nó cũng rất sắc bén, làm cho ngự thú hệ cường hóa khi đối chiến bị vây trong trạng thái bất lợi. Nhưng đồng dạng long tộc cũng có thân hình cứng cáp và đẹp làm bùa hộ mệnh nên chúng sẽ ít thiệt hại hơn khi chiến đấu.

Nhìn lại hệ nguyên tố, đối với trùng tộc thì nguyên tố phổ biến là khống chế tinh thần, nhưng mà vô luận ở đâu thì ngự thú hệ tinh thần rất khan hiếm, ngự thú hệ cường hóa thì khả năng kháng nguyên tố rất yếu, sẽ chết nếu gặp phải chúng, cũng có những loại ngự thú kháng được hệ tinh thần nhưng tố chất thân thể của chúng quá yếu, một khi trùng tộc đến gần bọn nó cũng chết, ngự thú trong long tộc thì lại khá đồng đều.

Đương nhiên, long tộc cũng không phải là vạn năng, cho dù long tộc cường thịnh quay trở lại cũng không thể chống lại hàng vạn trùng tộc được, cùng nhau đoàn kết chống lại trùng tộc mới là biện pháp tốt nhất.

Nhưng đối với Bạch Hiển nói riêng và nhóm ngự thú sư trẻ tuổi nói chung, mục tiêu hiện tại của bọn họ là nâng cao thực lực.

Đầu óc choáng váng, buổi chiều thì hắn có lớp thực hành để tiến hành thí nghiệm, chương trình học đơn giản và thô bạo, lão sư trực tiếp cho bọn hắn tiến vào tinh võng, đi vào chiến trường mô phỏng để cùng nhau đối kháng.

-----------------

Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả

------------HẾT CHƯƠNG 39------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play