Quan Hành ôm chặt đến mức Cung Du thở không nổi.
Cung Du giãy giụa, bất đắc dĩ nói: “Cậu phải buông tôi ra để tôi lấy chúng thì mới ném đi được đúng không?”
Quan Hành ngoan ngoãn buông Cung Du ra, nhưng khi cúi đầu lại vô ý nhìn thấy giữa các ngón tay của Cung Du có một vết đỏ tươi.
Hắn cau mày kéo cổ tay Cung Du kéo lên trước mắt nhìn kỹ, sau đó nhíu mày khổ sở nói: “Sao lại bị thế này thế ạ?”
Bất cứ khi nào anh bị tổn thương thì Cung Du cảm thấy có lỗi với cho Quan Hành hơn là có lỗi với chính mình.
Rõ ràng anh phải là người chăm sóc Quan Hành, nhưng trước mặt đứa trẻ này thì anh luôn có cảm giác mình là người được quan tâm chăm sóc.
Vì vậy anh không dám tùy tiện để lộ ra vết thương trên người trước mặt Quan Hành, hơn nữa vết thương hôm nay thực sự là do tâm trạng bực bội của anh gây ra nên anh đã bỏ qua, tóm lại tất cả đều là chuyện này đều do anh bất cẩn nên anh thấy rất xấu hổ khi nói với Quan Hành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play