Tất cả những hy vọng và mong đợi của Cung Du đều trở thành mây khói trong khoảnh khắc anh rơi xuống tường thành.
Loại cảm giác hy vọng vỡ tan đó khiến anh cảm thấy bất lực vô cùng, ngay cả trái tim cũng gần như theo nguồn sáng hy vọng đó bắt đầu trở nên cứng ngắc.
Đối với cách làm lộ vẻ ấu trĩ của Quan Hành vào lúc này, Cung Du ngoại trừ cười khổ, quả thực biểu cảm gì cũng không làm ra.
Sau khi âm thầm thở dài một hơi, Cung Du chớp chớp mắt, dường như muốn nhớ rõ hơn sợi dây đỏ cột ở cổ chân, sau đó ngước mắt nhìn Quan Hành, kéo môi cười nói:
"Cảm ơn em nhé, Tiểu Quan."
Trong giọng nói có hơi không lực cười nói:
“Cảm ơn em nhé, Tiểu Quan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT