Trong lòng nghĩ như thế nào thì Cung Du làm như thế đó.
Anh lập tức vươn cánh tay ôm Quan Hành vào trong lòng để an ủi hắn và vuốt ve gáy của hắn giống như đang vuốt một chú mèo:
“Nhóc Quan, tôi không thích Cảnh Tiếp, cũng không thích bất kì ai khác. Bây giờ tôi đang ở bên cậu và tôi chỉ muốn sống vui vẻ với cậu trong khoảng thời gian này mà thôi.”
Quan Hành cũng mới chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, lúc nghe được Cung Du nói với hắn những lời này, hắn vô cùng xúc động ôm chặt của anh. Nhưng hắn không đủ tinh tế để dễ dàng nhận ra ý nghĩa của câu “sống vui vẻ với cậu trong khoảng thời gian này” trong lời của Cung Du.
Sau khi dỗ xong được chim hoàng yến dính người, anh lại dẫn hắn lên trên lầu rồi ngồi xuống ăn bữa sáng cùng với nhau. Sau đó quay lại trung tâm gửi nuôi thú cưng ở gần tổ tiết mục đón Đa Đa về.
Lần này do Cung Du lái xe còn Quan Hành ngồi ở ghế phụ ôm chó nói chuyện phiếm với anh.
“Anh này, buổi tối đi ăn cơm có được mang theo chó đi cùng không? Nếu không cho Đa Đa vào thì em sẽ lập tức đi về liền không để lãng phí một giây một phút nào hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT