Trong xe bật điều hòa ấm áp nhưng Cung Du lười lấy tay ra khỏi cái túi để cởi mũ xuống nên nó cứ treo ở trên đầu, sau đó anh dựa vào cửa sổ xe và nghiêng đầu nhìn Quan Hành xách túi lên xe.
"Cái gì vậy Tiểu Quan?"
Quan Hành nắm chắt việc Cung Du không có cảm giác hứng thú với Cảnh Tiếp vì nếu để ý thì anh chắc chắn sẽ không từ chối lời mời đi quán bar thư giãn đầy nồng nhiệt của Cảnh Tiếp trước khi tan tiệc.
Vì thế Quan Hành đi thẳng vào vấn đề, bỏ chủ ngữ “Cảnh Tiệp” trả lời Cung Du: “Tặng đồ ăn khuya."
Đúng là Cung Du chỉ gật đầu, không xoắn xuýt chuyện cuối cùng là ai tặng món này, anh chỉ cười nhẹ rồi nói: "Phục vụ của khách sạn rất tốt, tôi thấy cậu vừa rồi không ăn cơm nên đợi đến khi về tới nhà, cậu nên ăn một ít.”
“Cảm ơn anh trai.”     
Quan Hành xoay người đặt túi xách lên ghế sau, lại giơ tay nắm lấy tay Cung Du, cười nói: “Ấm áp rồi.”
Cung Du vốn đã thấy hơi buồn ngủ, được Quan Hành nắm chặt nên tinh thần không ngừng thả lỏng. Anh không thể nhìn ra tâm tư của Quan Hành nên anh không biết đứa nhỏ này quan tâm đến anh là vì yêu cầu trong bản hợp đồng hay thật sự đối xử tốt với anh.
"... Tôi..." Cung Du xoa nắm đầu ngón tay rụt trong tay áo, muốn nói nhưng ngừng lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play