Lúc này mọi ngườ đã lên xe hết chỉ còn lại Cận Thiếu Phong và Cố Sở Dao vẫn chưa lên xe.
Cố Sở Dao lúc này thật muốn đi về, cô không muốn chung một xe với Cận Thiếu Phong.
Rõ ràng hôm qua lúc cô chuẩn bị đi ngủ đã xem kĩ thời gian buổi sáng hôm nay tập trung là bảy giờ ba mươi. Sao tự dưng lại biến thành bảy giờ tập trung vậy.
Cận Thiếu Phong thấy cô đứng ngẩn ngơ liền đi đến cạnh cô kéo vali đi của cô đi, còn tay kia thì cầm lấy tay cô kéo đi về phía xe minh.
Lúc này Cố Sở Dao bị Cận Thiếu Phong kéo đi mới quay về thực tại, cô ghét bỏ nói: “Buông tôi ra!”
“Tôi tự đi được!”
Cận Thiếu Phong vẫn nắm lấy tay cô không chịu buông ra.
Trên xe Cố Sở Dao hoàn toàn không thèm để ý đến Cận Thiếu Phong. Anh cũng không làm khó cô mà chỉ tập trung lái xe.
Cố Sở Dao biết hôm nay cô mà đến trễ phải ngồi trên xe của Cận Thiếu Phong thì có đánh chết cô cũng không chịu đi.
Nhưng rõ ràng cô đã nhìn kĩ giờ thông báo chuyến đi hôm nay là bảy giờ bao mươi tập trung mà tại sao tất cả mọi người lại bảy giờ có mặt rồi.
Lúc này Cố Sở Dao dở điện thoại ra nhìn lại một lần nữa.
Trên tờ thông báo trường gửi cho cô giờ tập trung là bảy giờ ba mươi chính tỏ cô có không nhìn nhầm.
Cố Sở Dao lúc này mới quay sang nhìn Cận Thiếu Phong thì trông thấy gương mặt của anh trông rất tự mãn vui vẻ. Cô nghi ngờ rằng chỉ có tên đàn ông này mới có thủ đoạn lưu manh hèn hạ như vậy.
“Anh cố ý đúng không?”
Cận Thiếu Phong nhíu mày nhìn cô “Chuyện gì?”
Cố Sở Dao tức giận nói: “Cận Thiếu Phong! Anh còn giả vờ, rõ ràng anh là cổ đông lớn nhất của trường tôi. Nên đã cố ý để nhà trường thông báo cho tôi bảy giờ ba mươi có mặt là để làm mất mặt tôi đúng không?”
Cận Thiếu Phong nhếch mép cười “Trí tưởng tưởng của Cố tiểu thư thật là phong phú. Nhưng cho dù là vậy thì đã làm sao tôi là cổ đông cao nhất trường em lệnh tôi đã nói ra thì ai dám chống đối chứ?”
Cố Sở Dao lườm anh giọng nói mỉa mai “Ha! Quả nhiên tôi đoán không sai, người đàn ông như anh đúng là không từ bấy kỳ thủ đoạn nào thật là hèn hạ”
Cận Thiếu Phong cũng không bị những lời khó nghe của Cố Sở Dao làm cho tức giận ngược lại anh lại cảm thấy rất thú vị.
Nhưng nếu là những người phụ nữ khác nói với anh những câu như thế này thì người phụ nữ đó xác định cuộc sống sau này chắc chắn sẽ không được thảnh thơi.
Cận Thiếu Phong nhìn cô đe doạ “Ngoan ngoãn ngồi yên đi, nếu em còn không ngoan ngoãn yên phận thì tôi có thể ăn thịt em bất cứ lúc nào đấy!”
“Anh…”
“Hửmmmm!”
Cố Sở Dao tức nghẹn họng không thèm tranh chấp với tên đàn ông mặt dày như anh nữa. Cô khoanh tay ngả người ra ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cận Thiếu Phong vừa lái xe vừa im lặng ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô. Hàng lông mi dài đen bóng cong cong hơi run run, đôi môi hình trái tim màu hồng nhạt mím chặt lại với nhau. Hai má có chút ửng đỏ khiến Cận Thiếu Phong nhìn kiểu gì cũng không thấy chán.
Thật ra vào mấy hôm trước nhìn thấy cô và nam kia thân thiết với nhau anh không chịu được cơn ghen trong lòng, cũng muốn khoảnh cách giữa anh và cô gần hơn lên mới đầu tư một chuyến đi dã ngoại. Và cố ý kêu hiệu trưởng phải báo muộn cho cô đến muộn bao mươi phút.
Lúc đó hiệu trưởng cũng ngờ ngợ hiểu ra ý đồ của anh, ông chỉ cười và nháy mắt gật đầu đồng ý giúp anh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT