Sau giờ ăn trưa tất cả sinh viên đều quay trở về phòng và nghỉ trưa để chuẩn bị cho hành trình buổi chiều sắp diễn ra.

Cố Sở Dao quay trở về phòng đã là gần một giờ trưa, lúc cô vào đã thấy tất cả mọi người đều đã đi nghỉ hết rồi chỉ còn mỗi Tống Tuệ Tuệ là vẫn đang đợi cô chở về.

Tống Tuệ Tuệ thấy Cố Sở Dao mở cửa rón rén bước vào, cô liền chạy đến tra khảo “Cậu đi đâu mà bây giờ mới quay trở lại hả?”

Cố Sở Dao rưng rưng nhìn Tống Tuệ Tuệ bằng ánh mắt đáng thương “Tuệ Tuệ! Mình phải làm sao đây?”

Tống Tuệ Tuệ nhìn Cố Sở Dao tội nghiệp như vậy không biết chuyện gì đã xảy ra với Dao Dao, cô liền lo lắng hỏi:

“Làm sao vậy Dao Dao! Có chuyện gì sảy ra với cậu sao?”

Cố Sở Dao buồn tủi cô nói rất nhỏ chỉ đủ để Tống Tuệ Tuệ nghe được và không đánh thức hai người bạn cùng phòng dậy

“Là Cận Thiếu Phong, hắn ta luôn bám dính lấy mình không buông. Hắn ta còn đe doạ nếu mình không nghe lời thì hắn ta sẽ để cho cả trường biết mình qua lại với hắn ta.”

Tống Tuệ Tuệ vỗ vai cô an ủi “Cậu bình tĩnh lại đi!”

“Như cậu biết đấy hắn ta còn là cổ đông lớn nhất của trường chúng ta rồi chạy tới đây như âm hồn, không chuyện gì làm khó được hắn ta”

Tống Tuệ Tuệ biết Cố Sở Dao trước kia muốn tiếp cận Cận Thiếu Phong vì điều gì, nhưng không ngờ cô không đạt được mục đích như mong muốn lại còn bị người ta đeo bám theo

Tống Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc rồi nói:

“Theo tớ thấy thì Cận Thiếu Phong rất tốt, đây là lần đầu tiên tớ thấy một người đàn ông mất liêm sỉ bỏ công việc để chạy đến đây với cậu. Anh ta lại còn đầu tư rất nhiều tiền cho trường mình, nên mình chắc chắn Cận Thiếu Phong đang thật sự nghiêm túc theo đuổi cậu đấy!”

Cố Sở Dao nghe vậy thì lập tức đen mặt, cô không những gì Tống Tuệ Tuệ nói: “Mình thấy hắn ta đang tìm cách làm thế nào để trả thù mình thật thê thảm thì đúng hơn!”

Tống Tuệ Tuệ lắc đầu ngao ngán với trí tưởng tượng của Cố Sở Dao, cô liền đưa tay lên cốc vào trán Cố Sở Dao một cái.

Cố Sở Dao đưa tay lên trán xoa xoa, cô cau mày giận dỗi nói: “Đau!”

“Tống Tuệ Tuệ! Cậu làm cái gì vậy, sao đang yên đang lành tự dưng lại đánh mình!”

Tống Tuệ Tuệ cầm tay Cố Sở Dao lôi cô lên giường ngồi “Cậu lại đây mình nói cho cậu nghe”

“Cậu không cảm thấy Cận Thiếu Phong đối xử với những cô gái khác đều rất lạnh lùng lúc nào cũng trưng ra một biểu cảm thờ ơ không quan tâm. Nhưng khi mình để ý lúc Cận Thiếu Phong ở gần cậu thì hắn ta lại đối xử với cậu rất đặc biệt à!”

Cố Sở Dao không tin cô liền hỏi lại “Đặc biệt như thế nào!”

Tống Tuệ Tuệ đưa tay lên đỡ trán “Cậu có bị ngốc không vậy, rõ như thế mà cậu cũng không nhận ra!”

Cố Sở Dao vẫn không hiểu “Rốt cuộc ý cậu là gì? Cậu không nói thì mình làm sao mà biết được”

Tống Tuệ Tuệ giải thích “Mỗi lần tớ thấy Cận Thiếu Phong nhìn cậu bằng ánh mắt rất khác, dường như xung quanh có rất nhiều cô gái xinh đẹp vây quanh nhưng đối với Cận Thiếu Phong thì những người phụ nữ đấy đều không đẹp bằng cậu.”

Cố Sở Dao đăm chiêu suy nghĩ những lời nói của Tống Tuệ Tuệ

“…”

Tống Tuệ Tuệ nói tiếp “Với lại cậu có cảm thấy mỗi khi cậu thân thiết với người đàn ông khác thì Cận Thiếu Phong luôn âm thầm xuất hiện trước mặt cậu rồi phá đám không?”

Cố Sở Dao trả lời: “Hình…h-hình như cũng có chuyện này thật!”

Tống Tuệ Tuệ đột nhiên nghiêm túc nhìn Cố Sở Dao “Vậy mình chắc chắn lúc đấy Cận Thiếu Phong đang ghen, với mình khẳng định với cậu là một trăm phần trăm Cận Thiếu Phong đã thích cậu rồi!”

Cố Sở Dao vẫn không tin những gì Tống Tuệ Tuệ nói cô liền phủ nhận “Chuyện đó là không thể nào?”

Tống Tuệ Tuệ “Nếu cậu không tin những gì mình nói thì cậu thử tiếp xúc thân mật với người đàn ông khác trước mặt Cận Thiếu Phong. Xem anh ta có nổi cơn ghen rồi kéo cậu ra một chỗ vắng vẻ nào đó rồi bắt nạt cậu không?”

Cố Sở Dao mạnh miệng nói “Được mình đồng ý!”

“Mình thân mật với người đàn ông khác thì liên quan gì đến hắn ta chứ. Mình chắc chắn hắn ta sẽ không thèm quan tâm đến mình đâu. Hứ!”

Tống Tuệ Tuệ nhún vai bĩu môi nói: “Được rồi để mình chống mắt lên xem”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play