Từ bờ sông ban đầu đến giờ, họ trôi dạt trên sông cũng đã rất lâu, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh vắng vẻ, chỉ có tiếng nước chảy róc rách.
Trăng treo cao trên bầu trời đêm càng làm tăng thêm cảm giác cô đơn cho bầu không khí này.
Sau khi cảm xúc của Đào Bân đã được hòa hoãn lại, Ngũ Hạ Cửu hỏi: "Cậu có biết tình trạng bệnh tình của mẹ cậu trước khi mất tích không? Cậu thật sự xác định mẹ cậu đã đi đến chỗ tộc Quán sao?"
Đào Bân lau mặt nói: “Tôi chắc chắn, mẹ tôi đã viết trong quyển bút ký là chỉ có người Quán mới có thuốc có thể ngăn chặn căn bệnh kỳ lạ này.”
"Nhưng quy củ của người Quán rất nghiêm ngặt, cấm người bên ngoài vào đây, đồng thời cũng không cho phép người trong tộc rời khỏi nơi họ đã sinh sống qua nhiều thế hệ."
"Nếu rời đi thì cũng đồng nghĩa đã phản bội bộ tộc, sẽ... sẽ bị trừng phạt..."
"Mẹ tôi đã viết rằng sẽ lén quay lại để lấy trộm thuốc, nếu bà không quay lại được thì có nghĩa là bà đã bị bắt, nếu bị bắt... sẽ có khả năng là bị xử tử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT