Dưới những căn cứ được xây trong lòng đất như thế này thì chẳng kiếm đâu ra được thứ gọi là ánh sáng tự nhiên. Nếu đèn không bật, vạn vật đều chìm vào bóng tối. Và anh đã luôn sống trong lòng đất kể từ khi đến đây.
Đột nhiên anh cảm thấy nhớ ánh nắng của bình minh.
Có lẽ do thời gian rời đi càng đến gần thì mong muốn thoát khỏi nơi này càng mãnh liệt hơn.
Taeui bước vào phòng, chọn một nơi vắng người, không bật đèn rồi ngồi xuống trước chiếc bàn nhỏ. Anh hướng ánh mắt qua chiếc cửa sổ bên cạnh. Ồ, ở những tầng bên dưới lòng đất thì tất nhiên là không có cái cửa sổ thực sự nào như ở đây cả.
Nơi đây có kiến trúc vô cùng khang trang cùng hệ thống điều hòa hoàn hảo. Dù vậy thì anh vẫn chỉ cảm thấy ngột ngạt và gò bó. Taeui lặng lẽ hít một hơi và nhắm mắt lại. Vào một buổi sớm bình minh yên tĩnh và trong xanh như vậy, anh nghĩ rằng anh có thể nghe thấy âm thanh gì đó.
Taeui chợt nhớ đến anh trai mình. Khi anh ấy đang ngồi trên chiếc ghế xích đu trước hiên nhà với đôi mắt nhắm nghiền. Hiên nhà đầy những chậu hoa mà mẹ anh đã trồng khi còn sống. Dù cho chẳng có bông hoa nào nở cả. Tất cả đều bị cây lá mọc um tùm. Taeui thức dậy còn sớm hơn cả bình minh và ra khỏi phòng để đi vệ sinh, anh nhìn thấy anh trai của mình ngồi như chôn chân giữa những đám lá xanh mướt.
“Hyung, anh chưa ngủ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play