Anh cẩn thận chỉnh quần áo giúp Thư Ninh, nhẹ nhàng hôn lên má cậu ta: “Ngủ trước đi, anh đi lát nữa anh về.”
“... Anh muốn đi làm gì?” Thư Ninh hỏi.
Mấy ngày nay, Giang Sùng Châu gần như đã dành hết phân nửa thời gian để đi tìm Đan Mạt, thậm chí thời gian về nhà còn ít hơn. Mấy ngày trước anh rõ ràng đã đồng ý đi leo núi với cậu ta, nhưng đến hôm sau lại biến mất.
Có lẽ là vì nhìn thấy được suy nghĩ của Thư Ninh, Giang Sùng Châu an ủi nói: “Anh đã tặng nhẫn cho em rồi, đương nhiên từ nay về sau anh đều muốn ở bên em, chờ em ấy sinh con xong, chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dưỡng đứa trẻ. Đến lúc đó đứa trẻ cũng sẽ chỉ nhận em là người thân.”
Giang Sùng Châu nói một hơi mặt không đỏ tim không đập, nhưng thực tế sau khi nghe được tin tức về Đan Mạt xong, anh không nhịn được một giây, muốn lập tức đi xác định thử xem.
Không giống như những lần trước, anh vẫn biết rõ ràng Đan Mạt ở nơi nào. Lần này Đan Mạt tự tiện rời khỏi anh đã gần một tuần rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play