Có lẽ là do tính cách của Đan Mạt quá nhu nhược, nên Giang Sùng Châu cũng không lường trước được rằng Đan Mạt sẽ chạy đi lung tung khắp nơi.
Dù sao thì Đan Mạt cũng không quen được bao nhiêu người ở ngoài kia, ngay cả đường đi cũng chẳng biết được bao nhiêu, đến chỗ để ở cũng không có, ngoại trừ chỗ anh đã cho ra thì còn có thể đi đâu chứ?
Giang Sùng Châu khá là tự phụ.
Thấy cơ thể Đan Mạt không được khỏe mới miễn cưỡng phát lòng hảo tâm cho dì qua đây nấu cơm, không tiếp tục xem Đan Mạt như người ở mà sai xử nữa.
Đan Mạt phải nằm mấy ngày trời mới có thể xuống đất đi lại được, nhìn thấy bộ dáng ốm yếu vì bị bệnh này của cậu, tự nhiên Giang Sùng Châu cũng đã mất đi rất nhiều sự hứng thú, suốt khoảng thời gian này vẫn không có chạm vào người cậu.
Lâm Lộ gửi một tin nhắn cho cậu, kêu cậu đem món đồ quan trọng nhất của mình theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play