Trước đây đôi mắt của chàng trai ấy đều chỉ có một mình anh, nhưng giờ đây, đôi mắt ấy lại nhắm lại sau khi nhìn thấy anh.
Trái tim của Giang Sùng Châu như bị một thứ gì đó đâm vào từng chút một, cảm giác này thậm chí còn buồn bực hơn khi Thư Ninh từ chối anh trước kia, tuy rằng Đan Mạt vẫn sống trong nhà như trước đây, nhưng hình như bọn họ lại không còn cách nào để chạm vào nhau nữa.
Gia Dạc nổi giận đùng đùng đi về phía trước, giống như đang che giấu cảm xúc của mình, lạnh lùng cười nói: “Không muốn nhìn thấy tôi sao? Lá gan của cậu thực sự to hơn rồi ha.”
Tối hôm qua còn dám nhìn thẳng vào mặt anh, nói rằng mình không phải là người của anh, vậy mà hôm nay lại nhắm tịt mắt khi nhìn thấy anh, có vẻ dạy dỗ như thế thôi là chưa đủ.
Giang Sùng Châu kêu dì giúp việc cắt nhuyễn đồ ăn ra rồi đem lại vào, sau đó hỏi Đan Mạt: “Ăn, hay không ăn?”
Bác sĩ ở bên cạnh khuyên nhủ vài câu: “Bệnh nhân vừa mới tỉnh lại chưa được bao lâu, nên trước hết anh đừng ép cậu ấy quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play