Sau khi nghe thấy lời Đan Mạt nói, ý cười trên khoé miệng người đàn ông giảm đi vài phần, hiện giờ Đan Mạt dù chỉ chút tình cảm cũng không để lại cho anh. Đường lui đã bị chính anh chặt đứt từ lâu, thế nên cho dù bây giờ anh nói gì cũng như mây khói thoảng qua, không thể làm người ta tin tưởng.
Anh lơ đãng thay đổi cái đề tài, nói: “Hôm nay thời tiết cũng không tệ lắm.”
Trên bầu trời có mây đen giăng đầy, như tơ liễu và bông tuyết chậm rãi rơi xuống dưới từ trên không trung, phủ lên mặt đất một tầng màu bạc nhợt nhạt, tầm mắt bị sự tối tăm lạnh lẽo phủ đầy.
Đan Mạt khẽ ngước mắt lên, không trả lời người đàn ông.
Giang Sùng Châu quay đầu đi, con ngươi nhìn vào gương thanh tú xinh đẹp của cậu trai. Sau này cơ hội anh có thể cùng Đan Mạt chung sống hoà hợp ở một căn phòng nhỏ là rất thấp, chỉ là trước đây Đan Mạt vừa dịu dàng lại vừa nghe lời, không thể làm anh cảm thấy buồn chán, ngoài ra còn sợ chọc anh không vui, thường xuyên cố ý làm mấy chuyện nhỏ nhặt để lấy lòng.
Hiện giờ, kể cả là anh nhắc lại nhiều lần, Đan Mạt cũng sẽ không đáp lại câu nào, nếu có mở miệng, trong lời nói cũng chỉ là muốn anh rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT