Trong đầu trống rỗng, nước mắt bất tri bất giác chảy xuống, lẫn lộn trên mặt đất tồi bị máu tươi nhuộm đỏ, có người đang gọi điện thoại cho xe cứu thương, bên tai truyền đến những âm thanh ồn ào.
Tề Nham mới hiến tủy được vài ngày, sắc mặt vốn đã tái nhợt, hôm nay lại bởi vì mất máu quá nhiều nên gần như có thể nhìn thấy máu chảy trong cơ thể đối phương bằng mắt thường. Chân phải Tề Nham bị chèn dưới bánh xe, trước mắt là một mảng máu thịt mơ hồ, Thư Ninh nghĩ tới ngày tan học lúc trước, cậu ta nhìn thấy Tề Nham đang chạy bộ trên sân thể dục của trường dưới ánh chiều tà.
Thân hình Tề Nham từ trước đến nay luôn to lớn hơn so với bạn cùng lứa, có thể trở thành người lợi hại nhất trong lòng học sinh trung học khu đó cũng không có gì lạ.
Cổ họng nghẹn ngào đến mức không phát ra tiếng, Thư Ninh không rõ vì sao Tề Nham phải cứu cậu ta, rõ ràng... Cậu ta đã đuổi đối phương rất nhiều lần, cậu ta còn nguyền rủa đối phương sao không chết sớm hơn một chút. Đến khi cậu ta gặp nguy hiểm, Tề Nham vẫn không chút do dự mà vọt lên, thậm chí ngay cả chính cậu ta cũng không kịp phản ứng là sao xe tải lớn lại lao vào.
Bởi vì hoảng sợ quá mức, lúc ấy cậu ta đã không thể tránh khỏi chiếc bánh xe kia.
Thư Ninh đưa tay chạm vào khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy của Tề Nham, giống như không thể cảm nhận được độ ấm nữa, qua một lúc lâu cậu ta mới có thể run rẩy gọi khẽ một tiếng: “Tề Nham… Cậu... không nên xông lên cứu tôi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT