1/14 - Tập 1 - Trò chơi tử thần

Chương 8 - Bí mật của ác mộng


4 tháng

trướctiếp

Ban ngày, tôi thử lên mạng tìm hiểu về vụ án xảy ra mất tích mười một năm trước nhưng chẳng thu được gì. Có lẽ sự việc xảy ra quá lâu rồi, hơn nữa hồi ấy mạng Internet cũng không phát triển như bây giờ, nên không tìm thấy bất cứ tin tức nào về sự việc đó. Tôi đoán, có lẽ cùng lắm báo chí mới đưa tin đôi chút về sự việc này. Tóm lại là, tôi mất đứt một ngày mà chẳng được gì, ngay cả đến tên của cậu bé bị mất tích cũng không tra được, càng không nói gì tới những chi tiết khác. Dường như, cùng với sự trôi qua của thời gian, người ta cũng quên đi sự việc đó, quên rằng đã từng có một cậu bé như thế trên thế giới này.
Đến tối, tình trạng mâu thuẫn giống như tối hôm trước lại lặp lại, nhưng hôm nay còn có thêm cả sự căng thẳng và lo sợ nữa. Tôi biết, đêm nay là đêm thứ ba, cũng là cơ hội cuối cùng để tôi làm rõ giấc mơ bí ẩn. Nếu như đêm hôm nay tôi vẫn không có bất cứ đột phá nào trong ác mộng thì điều chờ đợi tôi vào ngày mai sẽ là số phận giống như của Lam Điền Vũ, Ngô Hạo Hiên.
Nhưng, nói thật lòng, đến giờ chuẩn bị đi ngủ thì tôi lại không thấy sợ nữa. Tôi cảm thấy, những gì cần phải đối mặt thì hãy dốc can đảm lên để đối mặt, sợ hãi cũng chẳng có tác dụng gì. Nếu đó là số phận của tôi thì tôi chẳng có gì phải nói nữa.
Cũng giống như đêm hôm trước, tôi lại tự thôi miên trong hai mươi phút trước tấm gương lớn, sau đó lên giường và ngủ.
Bắt đầu rồi.
Tôi nhìn thấy cảnh tượng đó thì biết rằng mình đã mơ giống hệt như đêm qua. Vẫn là ngôi trường cũ, vẫn là trong một hành lang dài và hẹp. Nhưng lần này tôi đã có mục tiêu rõ ràng, tôi cũng biết tôi không thể ở lại lâu trong giấc mơ, vì vậy tôi không lãng phí lấy một giây và chạy như bay xuống cầu thang. Không sai, vẫn là hố cát ấy và cậu bé quay lưng về phía tôi. Tôi đi đến sân vận động thì nhìn thấy cảnh tượng ấy, đáp án đang chờ tôi ở phía trước, tôi rảo bước thật nhanh.
Không được rồi. Không hiểu sao, tôi không thể làm chủ đôi chân của mình, tôi càng muốn bước nhanh thì đôi chân lại càng nặng trịch, thậm chí gần như không nhấc nổi. Giống như tiềm thức của tôi đang sợ điều gì đó ở đằng trước và lệnh cho tôi đừng đến gần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp