Mấy ngày nay tuy rằng kiếm được không ít bạc, nhưng dù sao cũng phải mua nguyên liệu, cho nên không còn dư lại bao nhiêu.
Trước mắt có 50 lượng này, sau khi trở về, lập tức Tống Anh tới tìm lý chính, nhờ ông ấy giúp làm khế ước mua bán nhà.
Lý chính thôn Hạnh Hoa đã lớn tuổi, nghe nói còn là một lão tú tài, đương nhiên là người vừa biết chữ, vừa đoan chính có lễ nghi. Tống Anh vốn chỉ có chút ký ức về lý chính, bây giờ mới xem như là lần đầu gặp mặt.
Ông ấy gầy gò, hơi mang cảm giác tiên phong đạo cốt, khoảng sáu, bảy chục tuổi, cũng là một trong số những nhà giàu có ở thôn Hạnh Hoa, hơn nữa gia phong nghiêm cẩn, bồi dưỡng một nhi tử làm người thừa kế tương lai, ba tôn tử đều được đọc sách. Trong thôn này, không có ai dám nghi ngờ nhân phẩm của lý chính.
“Nhanh như vậy đã muốn làm khế ước rồi à?” Tống lý chính cũng ngạc nhiên, sau đó cười một tiếng, “Nghe gia gia ngươi nói ngươi sống cũng không tệ, bánh ú bán rất chạy, có vẻ ông ấy nói không sai. Không tệ, không tệ.”
Tống lý chính liên tục gật đầu.
Tống Anh cong môi, hơi mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT